Dịch giả: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Thiên Bồng ngơ ngác cầm chiến báo, vẻ mặt hoảng sợ. Vào lúc này, y còn có vẻ như khó mà tin được.
Ngắn ngủi một ngày, cái đám ô hợp này lại thật sự có thể đem một vạn tinh binh của Thiên Đình...
Hồi lâu sau, y đưa thẻ tre trong tay trả lại cho Thiên Hành đứng bên cạnh, bảo:
- Treo giải thưởng hắn lên mười vạn đi. Hắn đáng giá này.
- Nguyên soái, vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?
Thiên Hành hỏi.
- Quân cánh Tây hiện tại đã nghĩ cách đến cứu viện quân cánh Đông rồi. Có điều đây cũng nằm trong kế hoạch của con hầu yêu kia... Bây giờ ngươi lập tức mang theo đội ngũ, dùng chiến hạm nhanh nhất đuổi qua. Hy vọng... Còn lưu được một số.
- Rõ!
- Đám người còn lại, theo ta đến yêu thành một chuyến.
...
Hoàng hôn rủ xuống mé Tây, trong doanh địa của quân cánh Đông, đám thiên binh lưu lại trông coi đang tụ tập tốp năm tốp ba, bất đắc dĩ nhìn hai cánh nhạn lẻ loi bay lượn dưới ánh chiều tà nơi xa xa.
- Vẫn chưa trở lại... Ngươi nói, có thể nào bọn hắn mở tiệc mừng ngay nơi đó rồi không?
Một thiên binh còn trẻ hỏi.
Thiên binh già hơn ngồi bên cạnh quay đầu nhìn núi rượu chồng chất bên trong lều vải qua khe màn cửa bị gió tốc lên, miễn cưỡng nói:
- Không thể, rượu vẫn còn chỗ chúng ta. Muốn ăn mừng, không có rượu sao được?
- Ài, đám chúng ta từ phương xa lặn lội tới đây, lại không dính tới nửa phần công huân. Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149909/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.