Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Bốn chiếc quân hạm bằng gỗ lung la lung lay bay tới chỗ quân cánh Tây.
Trên boong thuyền, cột buồm của chiến hạm kia kín đặc yêu quái, con nào con nấy đánh trống reo hò không thôi. Nhìn khí thế hung hăng đấy, thế nhưng vẻn vẹn bốn tàu chiến hạm có thể chở được bao nhiêu đây?
Chiến hạm này còn nhỏ hơn cả chiến hạm nhỏ nhất của quân cánh Tây nữa.
Tính toán ra, thì nơi này tối đa cũng chỉ có hai ngàn con yêu quái là cùng. Nếu dưới boong tàu kia không chứa đầy yêu, thì cùng lắm nơi này cũng chỉ xấp xỉ một ngàn mà thôi.
Đội hình này khiến cho Trác thiên tướng dàn quân xuất trận không thể nào dậy nổi tinh thần lên được.
Có tới hơn hai vạn con yêu, rốt cuộc bản thân chỉ được chia cho có hai ngàn con... không, có lẽ còn chưa đến hai ngàn nữa. Như vậy làm sao y có tinh thần tốt được? Chút quân công ấy không đủ dính kẽ răng.
Buông kính thiên lý xuống, y oán hận vuốt vuốt mũi, nghiêng mặt qua hỏi:
- Bọn chúng bay thế kia thì bao lâu nữa mới bao được vào chiến trường dự tính?
Thiên binh bên cạnh cúi đầu, dùng thước gỗ đo lường tính toán, rồi ngẩng lên báo:
- Hồi bẩm tướng quân, ít nhất phải nửa canh giờ nữa. Làm sao bây giờ? Chúng ta đợi sao?
- Đợi cái rắm.
Trác thiên tướng không kiên nhẫn liếc nhìn gã rồi xoay người sang chỗ khác nhìn đám thiên binh đã triển khai trận hình trên boong thuyền. Y rút bội kiếm bên hông vung vẩy hai cái, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149908/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.