Dịch: alreii
Biên: †Ares†
Sáng sớm, ánh mặt trời rực rỡ xua tan sương mù dày đặc.
Một giọt sương sớm chậm rãi trượt trên lá cây nhanh chóng rơi xuống đất.
Dãy núi ở phía xa xa, khói bếp nồng nặc bay lên, từng bóng người màu bạc lười biếng đi ra khỏi lều vải, nhanh chóng đứng chật ních doanh địa.
Bọn họ ngồi vây lại với nhau cùng nhai bánh nướng áp chảo, uống sữa đậu nành nóng hổi, mồm năm miệng mười trò chuyện náo nhiệt hệt như họp chợ.
- Hôm nay không ngồi chiến hạm hả?
Một thiên binh hỏi.
- Không ngồi.
Thiên binh bên cạnh lắc đầu:
- Nghe nói còn phải đi bộ. Ài, chả biết chiến thuật do ai nghĩ ra nữa.
- Không phải chứ, còn phải đi bộ? Không có chuyện gì nên làm bậy hả.
- Hai người các ngươi, nói chuyện nhỏ giọng chút.
Tiểu tướng đứng ở đằng sau vỗ vai bọn hai thiên binh.
Hai tiểu binh lập tức vội vàng dùng sữa đậu nành trong tay chặn miệng.
Tiểu tướng lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn hắn, nói:
- Nếu còn để ta nghe thấy có người thảo luận chiến thuật chiến lược lung lung, đừng trách ta bẩm báo với Tiết tướng quân.
Đợi tiểu tướng đó đi rồi, hai người lại khe khẽ xì xào.
- Chiến thuật này do Tiết tướng quân bày ra à?
- Chắc không phải đâu, hôm qua lúc ta thấy Tiết tướng quân đề ra thì sắc mặt cũng không tốt lắm. Tiết tướng quân hàng năm trấn thủ Nam Thiên Môn đã sớm quen rồi, sao có thể thích chuyện hành quân trên đất này được?
- Vậy do ai bày ra?
- Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149902/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.