Dịch: alreii
Biên: †Ares†
Rối loạn vẫn đang tiếp diễn, tiếng gào thét của chúng yêu tràn ngập khắp các ngóc ngách, chấn động cả thiên địa.
Ánh lửa mờ tối chiếu sáng mỗi một gương mặt, có phi cầm, có thú vật, đủ các loại khác nhau, giờ phút này đều dữ tợn giống nhau.
Khỉ Đá chợt nhớ tới lời Lão Ngưu từng nói với Bạch Viên.
- Ta là trâu, ngươi là vượn, những thứ bên ngoài lại là gì?
Thực ra gã nói rất đúng.
Yêu không phải là một chủng tộc, chưa bao giờ là một chủng tộc cả. Bọn chúng được chia thành các loại, vốn là những sinh linh đơn giản cùng sinh tồn trong cái thế giới này. Chẳng qua bọn chúng hấp thu đủ linh khí sẽ hóa hình, từ đó về sau sẽ bị vận mệnh lưu đày, bị bức ép phải đi cùng nhau.
Đây là một chủng tộc có nhiều màu sắc bi kịch.
Thiên Đình nói bọn chúng là yêu, cho nên bọn chúng liền bị dán lên cái nhãn mác yêu, trở thành tồn tại trời đất không dung.
Có lúc Khỉ Đá sẽ nghĩ, nếu trời đất không dung, tại sao vẫn còn để bọn chúng phải sinh ra chứ? Chẳng lẽ chỉ vì để phụ trợ cho thiên quân có quân công hiển hách thôi à?
Có lẽ đây cũng là nghi hoặc trong lòng Bạch Viên.
Bọn chúng chẳng biết sinh ra vì cái gì, nhưng cũng không cam tâm dễ dàng chết đi.
Trong thời gian hơn vạn năm, bọn chúng chiến đấu trong mỗi ngóc ngách trên thế giới này, chỉ để cầu mong một nơi sinh sống. Trong số bọn chúng kẻ lặng lẽ không hỏi mai danh ẩn tích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149901/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.