Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Tấn Chi mang theo tâm tình vừa vui vẻ vừa rối bời mà đi.
Vui vẻ là vì Khỉ Đá vô cùng sảng khoái tiếp nhận cục diện rối rắm này, rối bời là vì không rõ rốt cuộc Khỉ Đá có làm được việc hay không.
Từ góc độ nào đó mà nói, thì đó chính là trạng thái vô cùng rối rắm.
Nếu Khỉ Đá làm không tốt, gã sợ. Bởi dù gì gã cũng là chủ soái, có lẽ Ác Giao sẽ chỉnh đốn Khỉ Đá. Có điều với tính khí Ác Giao, nhất định gã cũng sẽ bị chỉnh đốn.
Nếu Khỉ Đá làm xong xuôi, gã cũng sợ. Bởi vì Khỉ Đá hoàn thành chuyện mà gã không thể hoàn thành được, nhất định sẽ uy hiếp địa vị của gã.
Cho dù là như thế, gã cũng không có can đảm ngầm cản trở. Dù sao Ác Giao cũng không phải dễ trêu.
Hiện tại với gã mà nói, kết cục tốt nhất chính là Khỉ Đá làm ra chuyện dở dở ương ương, có thể giải quyết được nguy cơ trước mắt, nhưng kết quả không được tốt đẹp cho lắm.
Tấn Chi đi rồi, Khỉ Đá được đám quan lại văn chức dẫn vào bên trong doanh địa.
So ra, doanh địa nơi đây thoải mái hơn doanh địa của Khỉ Đá nhiều.
Từng căn nhà bạt được sắp xếp chỉnh tề, cờ xí phấp phới.
Ngay chính giữa là một đại doanh trướng với bán kính đến mười trượng. Mà bởi Tấn Chi không ở nơi này, cho nên doanh trướng tất nhiên sẽ thuộc về Khỉ Đá.
Khỉ Đá tiến vào lều lớn, ngồi vào chỗ của mình rồi hỏi:
- Lúc Tấn tướng quân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149891/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.