Dịch giả: Hoangtruc
Biên: Spring_Bird
Thái Ất chân nhân cười vui vẻ, Lăng Vân Tử lại hình như có chút lúng túng.
- Thái Ất huynh chê cười, Lăng Vân Tử nhàn vân dã hạc dạo chơi bốn phương, thật sự là chẳng làm tới chuyện gì, thật khó để đạo huynh có thể nhớ được tên tại hạ. Cái tiếng "huynh" này, thật sự không đảm đương nổi a.
Lại nói tiếp Lăng Vân Tử vốn là đồng lứa với Thái Ất chân nhân, nhưng luận về tu vi và thanh danh thì lại kém không chỉ một điểm thôi đâu.
Thái Ất chân nhân đưa tay mời mọi người ngồi xuống, ánh mắt lưu chuyển trên người khỉ đá một chút, cười nói:
- Lăng Vân huynh quá khiêm nhường. Trong các sư huynh đệ các ngươi, bần đạo cũng chỉ biết rõ ngươi nhất mà thôi. Trên Lăng Vân phong có Lăng Vân các, trong Lăng Vân các có Lăng Vân Tử. Hai chữ "Lăng Vân" này cả Thiên Đình ai mà không biết chứ? Ha ha...
Dứt lời, Thái Ất chân nhân cười, ý vị sâu xa.
Sắc mặt Lăng Vân Tử lập tức khẽ biến đổi.
- Chẳng qua đó đều là chuyện của Thiên Đình, không quan hệ với lão phu.
Nụ cười trên mặt Thái Ất chân nhân khẽ ngừng, lại nói:
- Ngày bình thường ngươi thu đám yêu ma quỷ quái làm đồ đệ, nói cho cùng cũng không quan hệ đến núi Côn Lôn ta, cũng không tiện hỏi đến. Chẳng qua là...
Ánh mắt già nua lười nhác kia đảo qua trên người Dương Thiền, chậm rãi thở dài:
- Ngươi bỗng nhiên thu đệ tử Xiển giáo ta làm đồ đệ, lão phu không thể không hỏi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149841/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.