Dịch: CP88
Thi Điềm run lên, không lập tức trả lời, mà ánh mắt của Kỷ Diệc Hoành trên người cô trước sau cũng không hề dời đi.
Máy điều hòa trong phòng ngủ gây ra động tĩnh rất lớn, từng đợt khí nóng còn kèm theo âm thanh rì rì. Thi Điềm ngồi xuống mép giường, "Kỷ Diệc Hoành, ngày Tết...... mình muốn đón Tết với ba."
Yết hầu Kỷ Diệc Hoành khó khăn chuyển động, "Vậy ba cậu đâu? Sẽ về thật sao?"
"Sẽ, ông ấy nhất định sẽ về ăn Tết với mình." Thi Điềm vò vạt áo, "Cậu còn phải quay về ngay trong ngày nữa đấy, chắc sẽ mệt lắm. Chúng ta xuống lầu ăn gì đó trước đã."
"Không cần," Kỷ Diệc Hoành vẫn chưa đứng dậy, "Cậu cũng mệt rồi, tôi không đói."
Ngôi nhà này của cô, vừa nhìn liền biết ngày thường không có người ở, lát nữa nhất định còn phải dọn dẹp."
Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Thi Điềm giật mình đứng bật dậy. Cô biết Thi Niên Thịnh có chìa khóa, nên sẽ không thể nào là ông. Không lẽ lại có người tìm đến? Thi Điềm nhìn sang Kỷ Diệc Hoành, cẩn thận từng li từng tí đứng lên.
"Tôi vừa đặt thức ăn bên ngoài, chắc là nhân viên giao hàng."
Thi Điềm nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới bước nhanh ra mở cửa.
Bên ngoài quả nhiên là nhân viên giao thức ăn, Thi Điềm xách đồ vào trong. Kỷ Diệc Hoành gọi không ít, cô bóc đôi đũa dùng một lần ra rồi đưa cho anh, "Ăn xong mình đưa cậu đi?"
"Không cần." Kỷ Diệc Hoành hiểu rõ, với tình cảnh này, anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475297/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.