Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
"Cái này gọi là tôn trọng nguyên tác." Mi mắt Kỷ Diệc Hoành nhẹ giương, nhìn thấy Thi Điềm cúi thấp nhất có thể, không dám ngẩng đầu nhìn anh. "Đã là tiểu thuyết thì loại từ gì cũng có, nếu cậu đã cầm kịch bản thì phải hòa vào nhân vật mà nói ra những từ đó."
Trái tim Thi Điềm còn đang đập thình thịch, "Vậy mình thử lại một lần nữa."
"Ừ."
Thi Điềm hít sâu một hơi, tận lực điều chỉnh hô hấp, "Anh thật sự phải đính hôn sao? Anh đã nói chỉ cần mình em mà......"
"Dừng."
Thi Điềm ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
"Đây không phải là câu thoại cho cậu dùng thứ giọng không chút cảm xúc nào như thế để đọc đâu, làm lại."
Thi Điềm lại hít sâu, sâu hơn chút nữa, sau nhiều lần luyện tập, Kỷ Diệc Hoành mở ngăn kéo ra, cầm một túi ô mai, anh mở ra rồi nhét một viên vào miệng.
Thật sự là đòi mạng.
Mua nhầm rồi! Quá chua! Hai hàng lông mày của Kỷ Diệc Hoành xoắn vào nhau, nhưng vẫn không phun ra. Anh đưa một tay chống gò má, khóe miệng kéo căng, chua đến mức có ảo giác hàm răng không còn là của mình nữa.
Thi Điềm chính là không qua được chướng ngại trong lòng, nói đến hai từ lên giường là cổ họng lại kẹt cứng.
Kỷ Diệc Hoành nhấc tay, vỗ nhẹ cuốn kịch bản lên đầu Thi Điềm, "Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475254/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.