Vì hoạt động kết nối trái tim mà cả ngày Thời Đường mất tập trung, hắn vốn rát để ý tới chuyện năm đó nên giờ không khỏi có chút hoảng hốt. Tuy không tập trung nhưng công việc vẫn được hắn hoàn thành tốt, nhưng vì mất tập trung nên khi hắn tan tầm về đón Quan Quan thì có chút đờ đẫn.
Quan Quan nắm tay Thời Đường, hai người về xe, Thời Đường mở chế độ lái tự động, từ vườn trẻ về đến gara, xe tự động lái vào chỗ để xe.
Quan Quan hỏi Thời Đường.
“Chú ơi, chú không vui ạ?”
Quan Quan là một đứa trẻ nhạy cảm, bình thường Thời Đường tới đón bé, tuy vẻ mặt gần như không đổi nhưng vẫn hay mỉm cười với bé, vẻ mặt ôn hòa, mà hôm nay Thời Đường lại khá yên lặng, mắt không chốc chốc lại nhìn Quan Quan như lúc trước, Quan Quan nhận ra sự khác biệt từ đây.
Thời Đường nghe vậy nhìn sang, hỏi: “Sao lại nói như vậy?”
Quan Quan nhảy về phía trước một bước, xốc lại cặp sách nhỏ trên vai, đáp, “Chú không nói chuyện với cháu này, chưa nói chào buổi chiều với cháu!” nói xong còn cười cười không so đo.
Thời Đường xin lỗi: “Xin lỗi, chú quên mất. Quan Quan, chào buổi chiều.”
Quan Quan ngây ngô, xua tay:”Không sao ạ, cháu tha thứ cho chú đó, chào buổi chiều ạ!”
Nhìn vẻ ngây thơ trong sáng của đứa trẻ, dù lòng Thời Đường có cứng rắn lạnh lẽo thì cũng không khỏi trở nên mềm mại.
“Lấy cặp sách xuống đi, chú cầm cho cho cháu.”
“Vâng ạ!”
Về đến nhà, Thời Đường đi thẳng vào thư phòng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1106061/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.