*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Hòa Trần vừa tán gẫu với Chúc Chu xong, Vương Chính Huệ đã gọi video tới.
Lam Hòa Trần không muốn nhận lắm, bởi vì mẹ y không nói chuyện khác, chỉ hỏi xem y và Chúc Chu tiến triển đến đâu rồi.
Nhưng không nhận thì còn bị mắng thảm hơn, Lam Hòa Trần không thể làm gì khác ngoài bắt máy.
Video vừa thông, Lam Hòa Trần đã mỉm cười, biểu hiện ngoan ngoãn.
ương Chính Huệ cười híp mắt hỏi Lam Hòa Trần: “Đi ăn cơm cùng Chu Chu rồi hả?”
Trong lòng Lam Hòa Trần bất đắc dĩ, trên mặt vẫn giữ nụ cười.
“Không phải con đã đưa Lam Lam về rồi sao?” nhìn thấy nhóc kia mới biết họ đã ăn cơm rồi.
Vương Chính Huệ liếc xéo Lam Hòa Trần một cái: “Mẹ không thấy Lam Lam về, mà mẹ hỏi một câu không được à?”
“Vâng, rất được ạ.” Nhiều năm đấu trí đấu dũng với mẹ như vậy, y biết chỉ có thể thuận theo mà đáp mới ổn, một khi không thuận theo thì tiếp đó sẽ là một hồi gió tanh mưa máu.
“Hai đứa thế nào rồi? Tiếp xúc cũng được một thời gian rồi, con thấy Chu Chu thế nào? Tính cách của nó trước mặt người lớn thì ngại ngùng, mẹ không tiện hỏi, nhưng con thì sao? Con nói chút đi, tiếp xúc lâu vậy rồi, nếu con thích thì phải bày tỏ sớm chút, đừng kéo chân người ta, cản trở người ta đi làm quen với người khác.”
“Mẹ, mẹ cũng nói rồi đấy thôi, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1106060/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.