Chờ khi không còn thấy bóng dáng Tà Tích Đông Ca mới đóng lại cơ quan, khuôn mặt của lão như kết một tầng sương: "Trần đại nhân, mời vào."
Trần Lâm Tư vừa vào, nhìn khắp nơi không thấy Tà Tích thì tính tình bạo phát: "Ngươi nên giải thích chút mới phải nhỉ?"
Đông Ca vẫn duy trì bộ dáng khí định thần nhàn, lão châm hai chung trà sau đó đưa cho Trần Lâm Tư một chung: "Đại nhân, quả thật Thất Trọng các lần này không đúng, chỉ là thân phận của người họ cũng không biết, nên giơ cao đánh khẽ thôi." Đôi mắt lão rũ xuống che đi tinh quang trong mắt.
Trần Lâm Tư nghe lão nói vậy nhưng lại như không hiểu: "Người đâu?"
Hắn không phải muốn tính sổ với nàng! Nhưng điều hắn muốn là gì ngay chính hắn cũng không biết.
Đông Ca thấy Trần Lâm Tư cố ý như không nghe thấy lời mình nói thì cũng không quản nữa, với khinh công của Tà Tích thì lúc này có lẽ cũng đã chạy xa rồi, lão đưa tay làm dấu hiệu mời: "Nếu ngài vẫn muốn tìm người thì ta không giữ ngài nữa. Mời, không tiễn."
Trần Lâm Tư mong là một địa điểm chính xác nhưng lão cáo già này làm gì tốt vậy, rõ ràng Tà Tích đã đi xa rồi. Dù biết vậy nhưng hắn vẫn dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.
°•○●●○•°°•○●●○•°°•○●●○•°
Tà Tích không có trở về Thất Trọng các ngay mà là đi đến Trần gia. Nàng lúc trước đã hứa với Nhữ Tiểu Mai sẽ đưa nàng ta ra, thật ra nàng cũng không phải là kẻ giữ lời hứa nhưng không hiểu sao lần này lại muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ac-nhan/110853/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.