<!---->- Là sao? 
Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên cười phá lên: 
- Tự tin và tự phụ tuyệt đối khác nhau. Lời của ngươi, ta có thể coi là tự phụ. Long Vũ ngươi không biết rằng vũ trụ mênh mông, thứ chúng ta có thể thật sự nắm giữ không nhiều lắm đâu. 
Long Vũ biết đối phương nói đúng, mặt không đổi sắc nói: 
- La Lâm đã chuẩn bị đầy đủ cả về luận chứng cũng như về phương diện kỹ thuật, ta tuyệt đối tin tưởng nàng. 
Sắc mặt Huyết Anh Đại Đế không đổi, đồng tử lộ ra một chút lo lắng: 
- Nhưng mà cũng không ổn … 
- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm. Chuyện này cứ quyết định vậy đi đại đế! 
Long Vũ cau chặt mày, bất đắc dĩ thở dài. 
- Không thể qua loa như vậy! 
Huyết Anh Đại Đế nói: 
- Ngươi đi hay ở quan hệ đến an nguy của hàng tỉ sinh linh. 
Long Vũ nhìn thấy hai mắt của Huyết Anh Đại Đế lắc đầu nói: 
- Bất kể thế nào ta cũng không thể buông tha tinh tế lữ hành. Hơn nữa ta không phải là chúa cứu thế, không thể vì bọn họ mà bỏ qua cuộc sống riêng của mình được. 
Huyết Anh Đại Đế không nói gì. 
Trong lòng Long Vũ hơi run sợ, cười khổ lắc đầu, nghĩ thầm cùng thánh nhân như Huyết Anh Đại Đế thảo luận vấn đề này dường như là không có nhiều ý nghĩa. 
- Thật sự quyết định? 
Huyết Anh Đại Đế lại hỏi. 
- Đúng vậy! 
Long Vũ hơi ra sức gật gật đầu. Vừa để thuyết phục Huyết Anh Đại Đế mà dường như cũng là để thuyết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757616/quyen-7-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.