<!---->Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: Cung Tử Loan
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Quang Minh Tôn Thần động lòng nói:
- Đây cũng là tâm nguyện của ta nhưng hiện tại ta lực bất tòng tâm.
- Ha ha, ta có thể giúp ngươi…
Bàn Chiến đáp:
- Sợ ngươi không đồng ý. Nếu ngươi có lời, ta sẽ giúp ngươi.
Quang Minh Tôn Thần lẳng lặng nhìn Bàn Chiến, bỗng hỏi:
- Ta đã thành phế nhân, hơn nữa ta đã chịu ơn ngươi.
Bàn Chiến nhìn Quang Minh Tôn Thần mỉm cười:
- Ngươi vẫn canh cánh trong lòng sao?
Quang Minh Tôn Thần cười đáp:
- Không phải sao? Nếu không nhờ ngươi, ta đâu có thành ra như thế này?
Quang Minh Tôn Thần cười lắc đầu:
- Hiện tại là không, ta thành ra như vậy không phải là do sự sắp đặt của ngươi sao?
Quang Minh Tôn Thần hạ xuống, phóng mắt đánh giá Bàn Chiến. Không khỏi lắc đầu cười:
- Ngươi không còn là ngươi của ngày xưa, tu vi của ngươi còn thấp hơn Long Vũ, sao ngươi có thể giúp ta?
Bàn Chiến cười nhạt, ngẩng đầu cười nói:
- Ngươi chỉ có thể thấy vẻ bề ngoài.
Quang Minh Tôn Thần cảm giác cuộc đối thoại này có vẻ nhàm chán, gian nan, lập tức hỏi ngay:
- Nói đi, ngươi cần ta làm gì? Làm xong chuyện ta được những thứ gì?
- Ta không biết. Ít nhất, tình cảnh của ngươi có thể được cải thiện.
Bàn Chiến cười.
Quang Minh Tôn Thần cười, đáp:
- Nghe khẩu khí biết mình dành được không ít lợi lộc rồi. Hơn nữa nghe ý ngươi, ta giống như chắc chắn phải hợp tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757578/quyen-7-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.