Chương trước
Chương sau
<!---->
- Thi Nhân, anh biết việc này sẽ làm tổn thương em, nhưng anh tuyệt không hối hận…
Long Vũ xin lỗi nói:
- Nếu em vì vậy mà muốn đoạn tuyệt với anh, anh không còn lời nào để nói.
- Anh Vũ!
Thân hình Thi Nhân khẽ run lên, giận dữ nói:
- Anh nói bậy bạ gì đó, em làm sao có thể đoạn tuyệt với anh. Anh Vũ, chẳng nhẽ anh không biết em yêu anh biết dường nào sao. Anh biết không? Từ khi ở cùng một chỗ với anh, em cảm giác được em càng ngày càng có tình người, càng ngày càng giống nữ nhân… Hãy nghe em nói, lúc này đây em cần phải có thời gian để tự thuyết phục chính mình.
- Thi Nhân, thực xin lỗi, tất cả đều là tại anh!
Mắt thấy Thi Nhân như vậy, lòng Long Vũ liền mềm xuống. Hắn đi tới đem Thi Nhân ôm vào lòng, ôn nhu nói:
- Thi Nhân, anh thực lòng muốn em và bác Dao hòa giải với nhau, kỳ thật trong lòng bác Dao cũng rất khổ mà trong lòng anh cũng rất đau đớn…
- Đúng vậy, hiện tại em mới biết được, thế gian này tình cảm là thứ khiến con người mệt mỏi nhất.
Thi Nhân giật mình nhẹ giọng, lập tức nói:
- Anh Vũ, anh cứ yên tâm đi, việc này em sẽ xử lý ổn thỏa, em biết đoạn thời gian tới cũng không dễ dàng gì. Kiếp nạn ở Huyền Cảnh sắp buông xuống, em sẽ tĩnh tâm suy nghĩ nghiêm túc chuyện này.
- Ừ!
Long Vũ gật đầu, nói:
- Thi Nhân, hy vọng em có thể chấp nhận lời xin lỗi của anh, anh tin tưởng em sẽ xử lý tốt chuyện này.
- Hai vị, thực xin lỗi đã cắt ngang!
Đường Hương Hương xuất hiện, nàng nhíu mày nói:
- Tiểu Vũ, Thi Nhân, em vừa lấy được tin tức từ Bạch Mi đạo nhân, bọn hắn vô tình ở một ngon núi tìm thấy điểm nối tiếp giữa Huyền Cảnh và cánh cửa thế giới Hắc Ám. Cánh cửa hắc ám đang hình thành chúng ta phải nhanh chóng đuổi tới.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại đi thôi!
Sự tình lớn như vậy, Thi Nhân cũng không nói gì thêm nữa, trầm giọng nói:
- Em đi cùng với hai người.
- Cũng được!
Long Vũ nói:
- Anh phỏng chừng điểm nối tiếp giữa Huyền Cảnh và cánh cửa thế giới Hắc Ám đã bị Huyền Minh Tổ Vu che dấu, nhiều hơn một người thì hơn một phần lực. Đúng rồi, Thi Ý thì như thế nào?
- Thi Ý nên ở lại chiếu cố linh hồn cha anh!
Đường Hương Hương nói tiếp:
- Nàng đối với cha anh rất có thiện cảm. Bất quá thực kỳ quái, nàng tựa hồ cũng không nhận thức qua cha anh.
- Hương Hương, ý của em là để Thi Ý chiếu cố cha anh. Việc này không ổn chút nào… Anh nhớ nàng từng nói qua, cha anh là cừu nhân của nàng ấy.
Long Vũ lo lắng nói.
- Không sao đâu!
Đường Hương Hương mỉm cười, nói:
- Yên tâm đi, em đã cẩn thận quan sát qua rồi. Thi Ý đối với cha anh chỉ có yêu rồi mới biến thành hận.
- Điều này sao có thể?
Long Vũ cau mày nói:
- Trước đây, nàng ấy rõ ràng nói là rất hận cha anh…
- Ha ha!
Thi Nhân tươi cười nói:
- Anh Vũ, anh là đàn ông cho nên có đôi khi tâm tư của đàn bà con gái, anh không hiểu được đâu. Yêu cùng hận vốn chỉ cách nhau một lằn chỉ, đàn bà là vậy đấy, rõ ràng là rất yêu nhưng lại nói là rất hận. Đợi đến lúc nàng chân chính nhìn thấy người đàn ông mà mình hận, nàng trong lòng lại yêu không hết.
- Khụ khụ!
Nghe xong phân tích của Thi Nhân, Long Vũ lắc đầu cười khổ nói:
- Phụ nữ đúng là phiền phức.
Dừng một chút, Long Vũ lại hỏi:
- Nàng ấy rốt cục có phải hay không là mẹ của anh?
- Bây giờ thì còn khó mà nói được!
Đường Hương Hương nói:
- Vốn em định tra xét nàng ta có hay không cải biến dung nhan của mình. Nhưng trước mắt tạm thời chưa thể làm việc này được. Chúng ta cần phải xử lý xong việc việc cánh cửa hắc ám nối thông với Huyền Cảnh, sau đó em sẽ tìm tới Thi Ý cẩn thận kiểm tra sau.
- Ừm, vậy cũng được…
Long Vũ thật tâm hi vọng Thi Ý chính là mẹ của mình. Nói như vậy, hắn cuối cùng cũng đạt thành tâm nguyện.


Thái Huyền Sơn, Vô Tình Phong. Ngọn núi này đã từng bị Huyền Môn liệt vào cấm địa, hiện giờ cũng ít người lai vãng. Vì phòng ngừa việc ngoài ý muốn, Bạch Mi đạo nhân cầm trong tay Huyền Môn chí bảo Hạo Thiên Kính tự mình đứng ở đỉnh ngọn núi, dẫn thái dương lực, Hạo Nhiên Chính Khí chiếu vào Vô Tình Phong. Ngọn núi vốn bị âm linh cùng hắc vụ lạnh lẽo vây quanh nhưng lúc này đây đã trở nên đầy ánh sáng.
Thiên Cơ Tử, Tuyết Cơ dẫn dắt mấy trăm đệ vây quanh ngọn núi này dựng một tế đàn đồ sộ. Tế đàn lấy vàng ròng xây nên, phạm vi mấy thước, cao chừng ba tầng lầu. Chung quanh đúc tượng đá của tứ đại thần thú. Hướng đông là Thương Long, hướng bắc là Huyền Vũ, phía nam là Chu Tước còn hướng tây là Bạch Hổ. Tứ phương thần thú con nào con nấy bộ mặt dữ tợn, khí thế hào hùng.
Phía trên tứ phương thần thú, ở đỉnh tế đàn có để một chậu than, bên trong toát ra ngon lửa màu trắng, ngọn lửa đang từ từ mở rộng.
Nghe nói đây là vật mà thời kỳ thượng cổ Luyện Khí Sĩ lấy địa tinh khí luyện chế ra Nam Minh Ly Hỏa, là khắc tinh của tà ác.
Trên sườn núi, có vô số đạo nhân vây quanh, mà ở phía trướcc có một ông lão râu tóc trắng tinh, nhìn qua cũng có vẻ tiên phong đạo cốt, là cao thủ trấn thủ trong đó.
- Tuyết Cơ, con nói xem Tiểu Vũ bọn hắn có nhận được tin tức tổ sư truyền đến không? Ta thực lo lắng bọn hắn tới không đúng lúc. Tuy rằng chúng ta bày ra Cửu Thiên Thập Địa đại trận nhưng đối mặt với chúng ta chính là Tổ Vu.
Thiên Cơ Tử có chút bận tâm nói.
- Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Tuyết Cơ nói:
- Con rất hiểu tính khí Tiểu Vũ, nếu bọn hắn nhận được tin tức nhất định sẽ tới ngay. Tuy rằng Huyền Môn từng làm hắn bị tổn thương nhưng hắn cũng không phải loại người hay thù dai.
- Aiz!
Thiên Cơ Tử cảm khái nói:
- Ai có thể nghĩ đến, Huyền Môn sẽ có một ngày nhờ Tiểu Vũ cứu vớt…
- Chị Tuyết Cơ, Thiên Cơ sư tổ, ta đến đây!
Ngay lúc này Long Vũ, Thi Nhân, Đường Hương Hương xuất hiện trước mặt hai người Thiên Cơ Tử, Tuyết Cơ.
Nhìn tình huống chung quanh, Long Vũ thở phào nói:
- Cửu Thiên Thập Địa đại trận đúng là không tồi, xem ra việc đóng lại cánh cửa hắc ám cũng không phải vấn đề gì khó khắn.
Tuyết Cơ mỉm cười nói:
- Tiểu Vũ xem ra gần đây em sống không tệ. Như thế nào? Tình huống kia em xử lý tốt rồi chứ?
Lời của Tuyết Cơ làm cho Long Vũ đỏ mặt.
Tuyết Cơ tựa hồ rất thích thú khi thấy Long Vũ đỏ mặt, cười hì hì truy vấn không ngừng, một hồi hỏi Thi Nhân như thế nào? Lát nữa lại hỏi Đường Hương Hương dạo này ra sao.
Thanh âm huyên náo có chút không thích hơp nhưng có lẽ chính Tuyết Cơ lại muốn như vậy, để bầu không khí bớt trầm trọng.
Thiên Cơ Tử đợi Tuyết Cơ cùng Long Vũ vui đùa ầm ĩ xong, lúc nãy mới bắt đầu cẩn thận giải thích tình hình bây giờ. Long Vũ cận thận lắng nghe, hơn đối với tình huống hiện giờ cũng góp thêm ý kiến của mình.
- Keng keng!
Đột nhiên, dị biến xảy ra Cảnh Thế Chung bị gõ lên, tiếng chuông nhất thời vang to quanh quẩn phía chân trời, mà trong lúc này Long Vũ đột nhiên nhíu mày, ánh mắt chuyển hướng về phía trước cách đó không xa.
- Có chuyện gì vậy?
Tuyết Cơ vội vàng hỏi.
- Có dao động của vu lực rất nồng đậm…
Long Vũ nói.
- Ừm!
Đường Hương Hương nói tiếp:
- Có một cổ vu lực dao động rất mãnh liệt, hẳn là Huyền Minh Tổ Vu đang ở phía sau tế đàn.
Lời này vừa nói ra Thiên Cơ Tử nhất thời kinh hãi thốt lên:
- Vậy là không xong rồi.
- Chúng ta nhanh qua xem đi!
Thi Nhân nói một tiếng rồi phi thân nhanh đến tế đàn, thân hình trôi nổi trên không, ngón tay khẽ điểm vào Nam Minh Ly Hỏa trên tế đàn nhất thời khiến Nam Minh Ly Hỏa sáng lên, hơi thở âm trầm xung quanh thu liễm lại rất nhiều.
Khuôn mặt Thiên Cơ Tử vẫn âm trầm.
- Keng keng!
Tiếng chuông rung trời tiếng tục vang lên, Bạch Mi đạo nhân cũng phát hiện nguy hiểm đang tiến đến.
- Bảo hộ tế đàn!
Long Vũ mở miệng nhắc nhở, một đạo vu lực từ mặt đất lao ra, hướng tế đàn phóng tới. Hiển nhiên, đối phương muốn phá hủy tế đàn.
Long Vũ nhanh như điện phóng qua, hướng tế đàn đánh tới.
Ngay lúc này đây, trật tự bốn phía nhất thời rối loạn. Mấy trăm người tu đạo phụ trách tế đàn cùng nhau thi triển pháp ấn, hướng tới nơi phát ra vu lực đánh tới.
- Cẩn thận, các ngươi không phải đối thủ của hắn!
Long Vũ lên tiếng nhắc nhở.
Không đợi tiếng la của Long Vũ tới nơi, oành một tiếng, mấy chục kiện văn khí oanh kích luồng vu lực đang tiến tới, một cổ bạo liệt nhất thời vang lên. Mạnh mẽ thổi ngã những người tu đạo xung quanh, tinh kỳ của tế đàn cũng bị thổi bay rơi xuống mặt đất.
Long Vũ mạnh mẽ hô lên, tiếng nói rõ ràng truyền vào tai của mọi người:
- Các ngươi lui lại, để cho ta bảo hộ tế đàn… Bạch Mi, mời người chuẩn bị Cửu Thiên Thập Địa đại trận.
Theo một tiếng quát nhẹ, người tu đạo trong phạm vi mười thước xung quanh tế đàn nháy mắt đều thối lui, hơn năm trăm thước bên ngoài đột nhiên xuất hiện một tảng đá lớn.
Đồng thời, dưới sự chủ trì của Bạch Mi đạo nhân, Cửu Thiên Thập Địa đại trận bước đầu đã chuẩn bị xong. Vị trí tế đàn có một cổ lửa nóng xông thẳng lên tận trời, một cỗ lực lượng mạnh mẽ thiêu đốt nhanh chóng hướng tới bốn phương tám hướng dũng mãnh xông tới.
Trong hỏa diễm, Thi Nhân hóa thân thành một con Hắc Phượng Hoàng, đôi mắt bắn ra quang mang lành lạnh.
Mọi người ở đây đều là người tu đạo, mắt thấy thần điểu Phượng Hoàng xuất hiện nhất thời lòng tin tăng mạnh, đem pháp lực của mình ào ào rót vào trong Hạo Thiên Kính.
- Kiệt kiệt!
Theo một tiếng kêu khủng bố, Tổ Vu Huyền Minh quả nhiên xuất hiện đằng sau tế đàn, quanh người hắn bị một đạo Địa Vu lực màu đen vờn quanh.
- Huyền Minh, có ta ở đây, âm mưu quỷ kế của ngươi sẽ không thực hiện được đâu.
Long Vũ thở nhẹ một tiếng, nói:
- Ta nhất định sẽ phong ấn cánh cửa hắc ám lại.
- Ha ha!
Huyền Minh tự tin nói:
- Hôm nay tới nơi này cũng không chỉ có mỗi mình ta đâu, Long Vũ, Hậu Thổ, Thi Nhân các ngươi không ai có thể ngăn cản được vu tộc chúng ta trở lại.
Nói xong, Huyền Minh liền xuất ra Sát Lục Vu Đao hắn lập tức hướng tới đỉnh ngọn núi chém xuống, tựa hồ muốn hủy diệt Hạo Thiên kính. Lúc này, phụ trách bảo hộ trên đỉnh ngọn núi khoảng ba mươi người tu đạo, họ cùng nhau tiến lên ngăn cản.
- Đừng, mọi người không ngăn được đâu!
Long Vũ vội vàng lên tiếng.
- Đứng lại đi!
Hình Thiên không biết từ đâu xuất hiện, ngăn cản Long Vũ lại.
Long Vũ giờ phút này chỉ muốn xông lên ngăn lại, cũng không muốn chạy thoát.
- Ầm ầm!
Lực công kích của hơn ba mươi người tu đạo cùng đao cương của Sát Lục Vu Đao va chạm vào nhau, đao cương liền tỏa ra bốn phía, tiếng nổ mạnh vang lên liền tục, phạm vi mấy chục thước bên trong nhất thời thành tro bụi. Lúc này đây không có một người nào may mắn thoát khỏi.
Bất quá bọn họ đã thành công dùng chính huyết nhục của mình để cản trở công kích của Huyền Minh.
- Mấy đứa lên cho ta!
Huyền Minh tựa hồ có chuẩn bị. Hắn khẽ quát lên một tiếng, phía sau nhất thời hiện ra trăm tên đệ tử Bách Hoa Hội tu chân hắc ám.
Bạch Mi đạo nhân cũng vội thét lên ra lệnh cho đệ tử Huyền Môn đi nghênh chiến. Đệ tử Huyền Môn thắng ở nhân số đông đảo, ước chừng mấy nghìn người. Rất nhanh song phương lao vào chiến đấu, trên bầu trời đầy pháp thuật, phi kiếm bắn ra tứ phía.
- Hương Hương em đi đối phó Huyền Minh, Thi Nhân bảo vệ tế đàn…
Long Vũ quát một tiếng.
- Hình Thiên, ngươi vì sao lại nối giáo cho giặc…
Long Vũ khẽ quát lên một tiếng, nghiêm nghị nói:
- Ngươi làm cho ta thật thất vọng.
- Im miệng!
Hình Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi dựa vào cái gì mà nói ra những lời này, ngươi thì tính là cái gì… Cái gì gọi là nối giáo cho giặc, lão tử tới đây là tìm ngươi để đánh nhau.
- Ta không có thời gian với nhau với ngươi!
Long Vũ nhìn thoáng qua Hình Thiên rồi lập tức phi thân rời đi. Hắn nhìn chung quanh bốn phía thấy chiến trường thật hỗn loạn. Bên kia có trăm tên đệ tử Bách Hoa Hội đối mặt với số lượng đệ tử Huyền Môn gấp mấy chục lần nhưng vẫn không có chút nào rơi vào thế hạ phong. Mà hiện giờ chưởng môn các phái thậm chí là trưởng lão phần lớn đều canh giữ tế đàn, vây quanh Hạo Thiên Kính không dám dễ dàng hành động.
- Các ngươi là đồ khốn kiếp, lại đi giúp đỡ Vu tộc giết hại nhân loại!
Long Vũ khẽ quát một tiếng, nhất thời gia nhập vòng chiến, Vấn Thiên Thần Long cũng gào thét đánh tới.
Chiến cuộc cũng bởi vì Long Vũ xuất hiện mà phần thắng bắt đầu nghiêng về phía Huyền Môn.
Dù vậy xung quanh ngọn núi khắp nơi đều đều chất đầy thi thể.
Trên tế đàn hai vị chưởng môn đang hấp hối té trên mặt đất, trong miệng máu tươi chậm rãi chảy ra trông cực kỳ thê thảm.
Bất quá tế đàn vẫn an toàn, Thi Nhân hóa thân thành Hắc Phượng Hoàng, đem Nam Minh Ly Hỏa thôi phát tới cực hạn. Cho dù là Huyền Minh dùng Sát Lục Vu Đao cũng không thể chỉ dùng một đao là có thể dập tắt được ngọn lửa này.
Đường Hương Hương tựa hồ không thèm để ý tới việc mình là Vu tộc, nàng lạnh giọng nói:
- Ta vốn không muốn cùng các ngươi là địch nhưng ta phải bảo hộ người đàn ông ta yêu…
- Tiện nhân!
Huyền Minh thở phì phì nói:
- Đồ tiện nhân, trước kia ngươi đã nói là sẽ không giúp ai sao bây giờ lại đối phó với ta.
- Gả chồng theo chồng… ta tự nhiên là phải nghe lời chồng ta rồi. Hơn nữa, ta thích cái thế giới này, ta không hi vọng các ngươi phá hư nó.
Đường Hương Hương ngạo nghễ nói.
- Hương Hương, Thi Nhân nơi này nhường cho hai em, anh đi phong ấn cánh cửa hắc ám lại.
Long Vũ nói xong, bỏ lại Hình Thiên lập tức hướng tới mục tiêu mà phi độn tới.
- Hình Thiên, ngươi còn lo lắng cái gì… Còn không mau ngăn cản Long Vũ đi.
Huyền Minh thấy Long Vũ tiến tới ngăn cản thông đạo, nhất thời nóng nảy quát lên.
- Huyền Minh, ngươi đừng có hô to gọi nhỏ đối với ta, chuyện của ta ngươi không quản được đâu, ta tự có chừng mực.
Hình Thiên bây giờ cũng không biết nên làm thế nào, tóm lại hắn bây giờ liền đuổi theo Long Vũ.
Long Vũ hiện tại lo lắng nhất là việc thông đạo giữa Huyền Cảnh và thế giới hiện đại bị mở ra. Từ trước tới nay chưa từng có thông đạo nào lớn như vậy, một khi nó mở ra thì sẽ rất khó đóng lại. Đến lúc đó, Huyền Cảnh cùng thế giới hiện đại được nối thông, có trời mới biết được chuyện gì sẽ xảy ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.