<!---->
- Thi Nhân, anh biết việc này sẽ làm tổn thương em, nhưng anh tuyệt không hối hận…
Long Vũ xin lỗi nói:
- Nếu em vì vậy mà muốn đoạn tuyệt với anh, anh không còn lời nào để nói.
- Anh Vũ!
Thân hình Thi Nhân khẽ run lên, giận dữ nói:
- Anh nói bậy bạ gì đó, em làm sao có thể đoạn tuyệt với anh. Anh Vũ, chẳng nhẽ anh không biết em yêu anh biết dường nào sao. Anh biết không? Từ khi ở cùng một chỗ với anh, em cảm giác được em càng ngày càng có tình người, càng ngày càng giống nữ nhân… Hãy nghe em nói, lúc này đây em cần phải có thời gian để tự thuyết phục chính mình.
- Thi Nhân, thực xin lỗi, tất cả đều là tại anh!
Mắt thấy Thi Nhân như vậy, lòng Long Vũ liền mềm xuống. Hắn đi tới đem Thi Nhân ôm vào lòng, ôn nhu nói:
- Thi Nhân, anh thực lòng muốn em và bác Dao hòa giải với nhau, kỳ thật trong lòng bác Dao cũng rất khổ mà trong lòng anh cũng rất đau đớn…
- Đúng vậy, hiện tại em mới biết được, thế gian này tình cảm là thứ khiến con người mệt mỏi nhất.
Thi Nhân giật mình nhẹ giọng, lập tức nói:
- Anh Vũ, anh cứ yên tâm đi, việc này em sẽ xử lý ổn thỏa, em biết đoạn thời gian tới cũng không dễ dàng gì. Kiếp nạn ở Huyền Cảnh sắp buông xuống, em sẽ tĩnh tâm suy nghĩ nghiêm túc chuyện này.
- Ừ!
Long Vũ gật đầu, nói:
- Thi Nhân, hy vọng em có thể chấp nhận lời xin lỗi của anh, anh tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757505/quyen-6-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.