<!---->
Vừa nghe Hương Hương nói như vật, Long Vũ nhất thời an tâm. Hắn ngẩng đầu nghiêm túc nói:
- Cám ơn… Hương Hương nếu không phải là em, anh thật sự không biết phải làm gì bây giờ?
- Nhanh lên đừng nói nữa, em với anh còn cần khách khí như vậy sao?
Đường Hương Hương mỉm cười, thu hồi Cửu Thiên Tức Nhưỡng, kéo cánh tay Long Vũ, nói:
- Em về Thiên Đường trước xem sao… Đúng rồi, chuyện Thi Nhân và mẹ nàng đã lộ ra, mà nguyên nhân đều tại anh cả, anh phải xử lý cho tốt đấy.
- Ừ, anh biết rồi!
Long Vũ xấu hổ một trận, chính mình đã quá lo lắng chuyện tình vừa xảy ra. Trước mắt, hắn chỉ có thể cố gắng điều chỉnh lại.
- Hương Hương, cha anh đánh phải nhờ vào em vậy, mấy ngày nay anh sẽ đi tìm Thi Nhân và bác Dao, tận lực hòa giải bọn họ.
- Hương Hương, em sẽ không trách anh chứ?
Long Vũ nói:
- Có một số việc, anh thực sự không có khả năng nắm trong tay.
- Được rồi, không cần nói nữa, em có thể hiểu được.
Đường Hương Hương cười nói:
- Không từ mà biệt, không ngờ tu vi của anh đã tấn thăng tới hoàng cảnh, chuyện này đã làm cho em thực sự ngạc nhiên. Huống hồ, em luôn cảm thấy Dao là một nữ nhân không tồi. Nàng là một nữ nhân dám yêu dám hận, không bao giờ tự ủy khuất chính mình.
…
…
Chính như Đường Hương Hương nói. Hình Thiên phía trước thương thế đã khôi phục, đang tính toán tìm Long Vũ thì bị Huyền Minh chặn đứng lại.
Nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757504/quyen-6-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.