Chương trước
Chương sau
<!---->
- Ha ha!
Kim Ngô đại sư thuận thế ngồi xuống, khóe miệng mỉm cười, nói:
- Ngươi đã gặp qua nàng rồi, đó là lúc ngươi mới ra đời. Nhưng chuyện sau đó thì ngươi cũng không biết.
Nói tới đây, ánh mắt Kim Ngô đại sư có chút mê ly. Nhìn bộ dáng, như đang hồi tưởng lại nhiều năm trước.
- Nói thật, đối với mẹ của ngươi, ta chỉ có thể xử dụng hai từ thiên tài để đánh giá.
Kim Ngô đại sư nhớ lại nói:
- Nàng làm việc, học tập vô cùng dụng tâm. Hơn nữa, nàng là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Tiểu Vũ, như vậy đi, ta viết một quyển hồi ức, chờ đến khi ngươi đại công cáo thành ta sẽ lấy cho ngươi xem.
- Được.
Long Vũ biết Kim Ngô đại sư không muốn nói thêm gì đi nữai, cũng không cưỡng cầu, liền gật đầu đáp ứng.
- Chủ nhân.
Khi cửa đá mật thất vừa mới đóng lại, trong đầu Long Vũ liền vang lên thanh âm của La Lâm. Long Vũ nhạy cảm nhận thấy, trong giọng nói của La Lâm có chút tình cảm, hoàn toàn khác xa so với trước kia.
- La Lâm, em tìm được đáp án rồi sao?
Long Vũ tò mò hỏi thăm.
- Vẫn chưa.
La Lâm nói:
- Chủ nhân, cái đề tài này chúng ta hãy nói sau đi. Em cảm thấy hiện tại chúng ta nên tìm cách ứng phó nguy cơ trước mắt. Cái hộp trong tay anh, em đã kiểm tra đo lường, đây là một thứ vô cùng tà ác.
- Đây là Kim Ngô đại sư giao cho anh, nói là tác phẩm năm đó mẹ anh luyện ra. Ông ta hi vọng anh có thể hoàn thành tác phẩm của mẹ.
Long Vũ nghiêm mặt nói:
- Anh cũng cảm thấy vật này phi thường tà ác. Anh tin mẹ không thể nào luyện chế thứ đồ tà ác như thế. La Lâm, em lần nữa phân tích xem, vật này rốt cuộc là dùng để làm gì?
- Không cần phân tích nữa. Đây là vũ khí tà ác dùng mê hoặc lòng người. Chủ nhân, em khẳng định. Nếu như anh dùng tử hỏa luyện chế. Nó có thể sẽ nhân cơ hội mà hút sạch tử hỏa bên trong cơ thể của anh.
La Lâm tiến thêm một bước phân tích:
- Em thấy Kim Ngô đại sư kia căn bản là không có lòng tốt.
- Ý của em là Kim Ngô đại sư muốn hại anh?
Long Vũ hít sâu một hơi:
- Nhưng đích xác ông ta đã từng là sư phụ của mẹ anh.
- Cho nên. Cái vị Kim Ngô đại sư này lại càng thêm khả nghi…
La Lâm nói:
- Nói không chùng. Chủ nhân, anh cùng mẹ anh có cùng tao ngộ rồi.
Long Vũ suýt nữa không khống chế được chính mình. Hắn vội vàng nói:
- Đáng chết. Nếu như chuyện này là thật. Anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Chủ nhân. Trước tiên anh làm bộ chuẩn bị tiến hành rèn khí. Em sẽ nghĩ biện pháp ở trong rèn thất này hảo hảo mà kiểm tra đo lường một chút.
La Lâm đề nghị nói.
- Được
Long Vũ trả lời một tiếng. Nhưng ngay sau đó nói:
- La Lâm, em cẩn thận một chút. Anh cảm giác, Kim Ngô đại sư không đơn giản.
Trong lòng Long Vũ buồn bực không thôi, dựa theo La Lâm phân tích, vị Kim Ngô đại sư này vốn cũng không phải là người tốt. Nói cách khác, mẹ của hắn khi ở nơi này căn bản cũng không có nhận được chiếu cố.
Ngược lại, mẹ của hắn rất có thể chính là người bị hại.
Nghĩ đến đây, trong lòng Long Vũ như lửa đốt, hận không được lập tức tìm ra chân tướng.
Nửa giờ sau, La Lâm đã dò xét xong:
- Chủ nhân, nơi này giống như một mê cung, em phát hiện một chút tình huống quan trọng. Không nghi ngờ chút nào, cái vị gọi là Kim Ngô đại sư này là một tà ác luyện khí sư. Hắn đang làm thí nghiệm. Ý đồ của hắn là đem linh hồn người tu đạo dung hợp cùng tài liệu luyện khí, chế tạo ra một loại pháp bảo khác. Loại thủ đoạn này vô cùng tà ác cùng tàn nhẫn.
Long Vũ nghe vậy, trong lòng kinh hãi:
- La Lâm, nghĩ biện pháp mở cánh cửa này ra, anh muốn đi xem một chút.
- Chủ nhân, cho em mười phút. nhưng em cần đạo lực của anh chống đỡ.
La Lâm nói.
- Không thành vấn đề.
Long Vũ trả lời một tiếng.
Tám phút sau, sau khi đã rút lấy đầy đủ đạo lực từ Long Vũ, La Lâm tính toán chuẩn xác, đã biết được phương pháp mở ra mật thất, mang theo Long Vũ hướng mê cung phía trước đi tới.
Trên đường, Long Vũ thấp thỏm bất an, hắn sợ mình ở trong phòng thí nghiệm này lại thấy mẹ của mình.
Mặc dù vẫn chưa từng gặp qua mẹ, nhưng hình ảnh của mẹ, Long Vũ đã xem qua rồi
Rất nhanh, dưới sự giúp đỡ của La Lâm, Long Vũ tiến vào phòng thí nghiệm. Mấy cỗ thân thể con người bị ngâm ở trong một chất lỏng màu trắng, trong nước thỉnh thoảng toát ra bọt khí, hiển nhiên, những người này còn sống. Hơn nữa Long Vũ phát hiện một tình huống, những người này tất cả đều là sư huynh sư tỷ mà Hồng Lượng đã giới thiệu qua với hắn.
Long Vũ vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, đệ tử của Kim Ngô đại sư khá đông đảo, nhưng mấy ngày qua trừ thấy Hồng Lượng cùng một vài tạp dịch ngoài ra thì không gặp qua bất kỳ một môn hạ đệ tử nào nữa.
Tình cảnh trước mắt này cũng đã giải thích vấn đề.
Hiển nhiên, các đệ tử của Kim Ngô đại sư đã bị hắn lấy ra làm thí nghiệm rồi.
Nói một cách khác, Kim Ngô đại sư hoàn toàn chính là thu đồ đệ chỉ là ngụy trang, mà chính là muốn lừa gạt những người này tín nhiệm, sau đó đưa bọn họ đi làm thí nghiệm.
Bản thân Kim Ngô đại sư chính là đã ngầm âm mưu từ trước rồi.
- Từ trong đầu anh lấy ra hình ảnh của mẹ anh, La Lâm mở rộng tìm tòi.
Long Vũ nóng nảy nói.
La Lâm nghe vậy, vội vàng làm theo.
Nhưng nửa giờ sau, La Lâm kết luận nơi này không có mẹ của hắn.
Long Vũ vừa cảm thất vọng, vừa thở phào nhẹ nhõm.
- Chủ nhân, chúng ta bây giờ nên làm gì?
La Lâm đề nghị nói:
- Không bằng chúng ta phá hủy những thứ này đi? Bọn họ có lẽ rất là thống khổ, anh nghĩ chết đối với bọn họ chính là một loại giải thoát tốt nhất. Phá hủy những thứ này, tránh cho Kim Ngô đại sư đem bọn họ đi gây tai họa cho người khác.
- Vâng ạ.
Long Vũ phát hiện, hiện tại La Lâm nói chuyện càng ngày càng có tình cảm.
Cả phòng thí nghiệm đều được cơ giới hoá khống chế, ngay cả La Lâm là một máy tính hình người đến từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ cũng có chút bội phục.
Đích xác là xảo đoạt thiên công. (vô cùng khéo léo)
Bởi vậy có thể thấy được, nếu bỏ qua nhân phẩm mà nói, Kim Ngô đại sư thật ra vẫn là rất có tài năng.
- Ầm!!!
Theo một tiếng nổ lớn, dưới sự khống chế của La Lâm, cả phòng thí nghiệm cùng hơn trăm bộ thiết bị vào thời khắc đó đều bị tiêu hủy. mà những người đệ tử kia vừa mất đi chất lỏng, trong khoảnh khắc liền biến thành tro tàn.
- Long Vũ, tên hỗn trướng này, ngươi dám phá hủy tâm huyết của ta.
Thí nghiệm bị hủy, Kim Ngô đại sư bên ngoài rất nhanh đã có được tin tức. Thanh âm tức giận của hắn thông qua loa trên vách tường truyền vào.
- Kim Ngô đại sư, ngươi là tên tiểu nhân hèn hạ, uổng công ta vẫn xem ngươi là sư tôn của mẹ ta, đối với ngươi cung kính. Nhưng là lại không nghĩ rằng, ngươi lại là người tà ác như thế. Ngươi ngay cả đệ tử của mình cũng không buông tha, thật sự là tàn bạo. Ta nhất định phải đem bộ mặt thật của ngươi vạch trần, để phòng ngừa có càng nhiều người tu đạo bị ngươi lừa gạt.
Long Vũ mắng.
- Ầm!!!
Kim Ngô đại sư nói:
- Ngươi tên trẻ con này, ngươi biết cái gì, bọn họ đều là tự nguyện hiến thân vì sự nghiệp nghiên cứu vĩ đại của ta. Một khi ta nghiên cứu ra pháp bảo có đầy đủ sinh mệnh, vận mệnh của Huyền Cảnh cũng sẽ được thay đổi. Ngươi căn bản là không thể nào hiểu được, đây là một hạng mục nghiên cứu vĩ đại cở nào.
- A, tâm huyết cả đời của ta đã bị ngươi hủy hoại, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Ha ha!
Long Vũ khinh miệt cười cười:
- Với tu vi thất đỉnh của ngươi chưa chắc là có thể đấu thắng ta.
Long Vũ hiện tại tu vi tuy là ngũ đỉnh, nhưng đừng quên trong cơ thể hắn còn có Hỏa Hệ dị năng. Còn có đòn sát thủ tăng trưởng đạo lực. Giờ phút này, hắn căn bản là không e ngại Kim Ngô đại sư.
Huống chi Kim Ngô đại sư thế đơn lực bạc, cũng không có trợ thủ nào.
- Long Vũ. Không bằng chúng ta làm giao dịch đi!
Kim Ngô đại sư xoay chuyển, nói:
- Ngươi đáp ứng ta không nên đem chuyện này công bố ra ngoài, ta thả cho ngươi một con đường sống. Đồng thời ta sẽ cung cấp cho ngươi một chút tin tức về mẹ ngươi, ngươi thấy thế nào?
- Vọng tưởng!
Long Vũ nói:
- Căn bản ngươi là người không có thành tín, ta tại sao phải tin tưởng. Ta căn bản là không có cách nào xác định, mẹ của ta có hay không đã bị ngộ hại. Kim Ngô đại sư, bất kể thế nào, ta đã đem xem ngươi là cừu nhân của ta rồi. Kim Ngô đại sư, cuộc chiến của ta và ngươi nhất định không chết không thôi.
- Trước tiên đừng có gấp, người trẻ tuổi, ngươi hãy dể cho ta nói hết.
Kim Ngô đại sư nói:
- Đầu tiên, ta phải nói cho ngươi rõ ràng, ta không có hãm hại mẹ ngươi. Không sai, là ta đem đệ tử của mình thí nghiệm. Nhưng chuyện này cũng không thể trách ta. Ai bảo trong đám bọn họ không có một người nào có thể thừa kế y bát của ta. Duới tình huống như thế, ta chỉ có thể đành để cho bọn họ làm vật thí nghiệm thôi. Mà mẹ của ngươi không giống với bọn chúng, ta nhiều lần đã nói với ngươi, nàng là một thiên tài. Chân chính thiên tài. Nếu như nàng chịu đi theo con đường của ta, thành tựu tương lai tuyệt đối hơn cả ta. Thật đáng tiếc…
- Lão tặc, ngươi đáng tiếc cái gì?
Long Vũ cười nói:
- Mẹ của ta sao lại làm loại chuyện tà ác này?
- Tà ác?
Kim Ngô đại sư khinh thường nói:
- Điểm này, ngươi cùng mẹ của ngươi có chút tương tự, nhưng ta phải nói rõ ràng. Đây là một nghiên cứu vĩ đại, với cái gọi là tà ác theo lời các ngươi tuyệt đối không có nửa điểm quan hệ. Nếu như nghiên cứu của ta thành công, tin tưởng cả Huyền Cảnh cũng sẽ sôi trào. Bản thân thế giới này chính là cường giả vi tôn, người yếu bị chế tạo vì pháp bảo, sau đó cùng theo cường giả đánh khắp thiên hạ, đây không phải là chuyện rất tốt sao?
- Luận điệu hoang đường.
Long Vũ bác bỏ nói:
- Lão tặc ngươi, thật sự là ghê tởm, ta hỏi ngươi, mẹ của ta rốt cuộc ở đâu?
- Tiểu tử, để tỏ lòng thành ý của ta, ta sẽ nói thật với ngươi một chút. Nhưng ngươi phải đáp ứng ta, tham gia cùng ta. Đây là một con đường rất có tiền đồ.
Kim Ngô đại sư nói:
- Mẹ của ngươi, năm đó vô cùng cố chấp. Nàng cũng giống ngươi bây giờ, căn bản là không hiểu được đây là một sự nghiệp vĩ đại. Cho nên sau khi nàng biết được nghiên cứu của ta, vẫn lựa chọn rời đi. Cụ thể đi về đâu thì ta không rõ, hẳn là đi Dục Giới. Ta chỉ biết có vậy thôi. Long Vũ, ngươi nếu đáp ứng đi theo ta, ta sẽ hiệp trợ ngươi tìm mẹ ngươi. Coi như là một khoản giao dịch đi, ngươi nghĩ sao?
- Lão tặc, đừng mơ tưởng.
Long Vũ khinh thường nói:
- Mẹ của ta đã cự tuyệt, ta đây tự nhiên cũng là cự tuyệt. Khi ta rời khỏi đây, sẽ là cái chết của ngươi.
- Trẻ con khó dạy!
Kim Ngô đại sư tựa hồ tức giận:
- Một khi đã không vì ta làm việc, vậy thì ngươi chỉ có một con đường chết.
Lời này vừa nói ra, Long Vũ thở dài, tiếc hận nói
- Thật ra thì ngươi cũng là một thiên tài, đáng tiếc ngươi lại dùng sai chổ rồi. Tà không thể thắng chánh, lựa chọn của ngươi, khi mới bắt đầu cũng đã đem ngươi đi vào tử lộ rồi. Kim Ngô đại sư, ngươi chuẩn bị chịu chết đi.
- Chết tiệt, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!
Thanh âm Kim Ngô đại sư tức giận, cả rèn thất cũng rõ ràng có thể nghe rõ ràng.
- Chủ nhân, nơi này rất nhanh sẽ sụp đổ, chúng ta phải lập tức rời đi.
La Lâm phát ra cảnh báo.
……………………….
………………………
Dưới sự giúp đỡ của La Lâm, Long Vũ nhanh chóng thoát ra ngoài trước khi rèn thất hoàn toàn sụp xuống. Mà lúc này, trong rừng trúc ngoại trừ thi thể của Hồng Lượng thì không còn ai khác.
Kim Ngô đại sư đã sớm chạy đi rồi.
Long Vũ căm giận bất bình, ở luyện khí phường tìm một phen, phát hiện cơ hồ tất cả tạp dịch cũng đã trúng độc bỏ mình. Hơn nữa những thứ máy móc kia, thậm chí là cả tài liệu luyện khí cùng quyển bút ký toàn bộ đều bị tiêu hủy. Có thể thấy được Kim Ngô đại sư nhanh tay cỡ nào.
Sau khi tìm ở thành Hoành Thủy mấy ngày, vẫn không tìm được Kim Ngô đại sư. Bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là trở về thành Đoan Mộc.
Lúc này, Kim Phượng cùng Phúc Bá vẫn chưa trở về.
Mã Hiểu Mai đã từ chỗ Mã Chính Phong trở lại. Nhìn dáng dấp cùng ánh mắt của nàng tựa hồ không được vui. Trên trán tràn đầy ưu sầu.
Trong lòng Long Vũ vốn là phiền não, cho nên cũng không thèm để ý đến nàng.
Hoa An tựa hồ nhìn thấu giữa hai người có một chút mâu thuẫn. Có lòng đi hòa giải một chút, nhưng đối với tình cảm của nhân loại hắn lại không hiểu.
- Hoa An, chị Phượng cùng Phúc Bá vẫn không có tin tức gì sao?
Long Vũ hỏi.
- Tin tức thì cũng có, nhưng hai người bọn họ phải một thời gian nữa mới có thể trở về.
Hoa An nói:
- Mấy ngày hôm trước tôi mới vừa nhận được tin tức, bọn họ đã đến nhà, nhưng trước mắt đang xử lý một số chuyện. Nếu như thuận lợi, trong vòng vài tháng là sẽ trở về, nếu như không thuận lợi, có thể hơn nửa năm nữa.
- Vậy à…
Long Vũ trả lời một tiếng, ngay sau đó liền hỏi tới tình huống của chú Long Thiên Trạch:
- Hoa An, chuyện của chú tôi, cậu cũng an bài xong rồi chứ?
- Yên tâm đi, tôi làm việc, anh vẫn chưa yên tâm sao?
Hoa An tự tin nói:
- Tôi đã đem chú của anh an toàn đưa vào Dục Giới rồi. Hơn nữa, tôi còn mua chứng nhận an toàn cho ông ta. Chỉ cần ông ta ở Dục Giới không gây loạn chọc cho những lão ma kia, thì sẽ không gặp chuyện gì không may đâu.
- Cảm ơn!
Long Vũ thật tình nói.
- Đừng khách khí, anh là khách quý của tiểu thư, những việc này là tôi nên làm thôi.
Hoa An nói.
Ngừng một chút, Hoa An lại hỏi:
- Anh có tính toán gì không?
- Tôi tính trở về, qua một thời gian tôi lại vào nữa. Nếu như có thể, tôi cũng muốn đi Dục Giới.
Long Vũ cũng không giấu diếm:
- Kim Ngô đại sư có nói, tôi hoài nghi mẹ của tôi đang ở Dục Giới.
- Được rồi, tôi sẽ đem ý của cậu báo lại cho tiểu thư, xem tiểu thư có đề nghị gì không?
Hoa An nói.
- Vậy làm phiền rồi!
Long Vũ lần nữa nói cảm ơn.
………………………..
………………………..
Sau khi Kim Ngô đại sư rời khỏi luyện khí phường mà mình tốn mấy chục năm xây dựng nên, tính đi Dục Giới kiếm sống, một lần nữa thành lập lại phòng thí nghiệm của mình.
Nhưng hắn còn chưa tiến vào Dục Giới, hắn đã bị người chặn lại. Đối phương hiển nhiên là một cao thủ, nếu không, lấy tu vi thất đỉnh của hắn không thể nào lại bị vây khốn.
- Các hạ rốt cuộc là ai?
Kim Ngô đại sư mặc dù bị vây, nhưng vẫn tỏ ra phong phạm nói:
- Tại hạ có đắc tội với người sao?
Đối phương mặc đấu bồng màu đen, gương mặt hoàn toàn bị che đậy, cho nên hắn căn bản là thấy không rõ là ai?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.