<!---->
- Tiểu sư muội.
Long Vũ há hốc mồm gọi một tiếng, sau đó cũng không biết nói gì nữa.
Đường Hương Hương dường như cảm giác được biến hóa của Long Vũ, nhưng không có nửa điểm kinh hoảng, nàng ôn nhu nói:
- Long Vũ sư huynh, em biết anh muốn nói cái gì. Nhưng mà… Em sẽ không từ bỏ Vô Tình Thiên Đạo.
- Vì sao?
Long Vũ có chút gấp gáp.
- Không vì sao hết... Đây là sự lựa chọn của em.
Ánh mắt Đường Hương Hương tràn ngập dịu dàng, nhưng ngữ khí vô cùng cương quyết:
- Long Vũ sư huynh, em thực sự đã quyết định, em muốn tu luyện Vô Tình Thiên Đạo. Hành trình trong động Vô Tình lần này, em cảm thấy mình thực sự nhỏ bé. Long Vũ sư huynh, cho dù là nhị thúc hay là Hắc Minh, lấy thực lực của chúng ta bây giờ đối kháng với bọn họ chẳng khác nào muỗi đốt inox. Em muốn có thực lực cường đại.
Cánh tay Long Vũ khoát trên vai Đường Hương Hương đột nhiên khẽ động. Đường Hương Hương còn chưa kịp phản ứng, đã bị Long Vũ kéo sát vào lòng.
Đang muốn phản kháng theo bản năng, đôi môi nàng đã bị chặn lại. Kinh ngạc một chút, Đường Hương Hương đột nhiên chủ đổng ôm cổ Long Vũ, lưỡi của nàng đồng thời đáp trả…
Động tác của Long Vũ có chút điên cuồng, muốn dùng phương thức này ngăn cản nàng tu luyện Vô Tình Thiên Đạo.
Hai người dốc sức ôm hôn nhau, lúc này cả hai người đang trong trạng thái ngây ngất.
Giờ khắc này, Đường Hương Hương quên hết cừu hận, quên hết đau xót,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757381/quyen-4-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.