<!---->
Dưới phong tình quyến rũ của nữ nhân, mặc dù là phổ thiện thanh tâm chú cũng có chút bất lực. Hô hấp hắn gấp gáp, có chút không khống chế được.
Hàn Duyệt dường như sớm đã biết tình huống của Long Vũ.
Cũng không biết tại sao nàng lại không tức giận, vẫn đem bụng dính chặt với cái kia của Long Vũ, trong đôi mắt lóe lên tia giảo hoạt. Chẳng qua sau đó, tâm tình nàng vừa khẩn trương, lại vừa lo lắng. Có nhiều lần ánh mắt nàng nhìn ra cửa sổ.
Hiển nhiên, nàng đang đợi người.
Hàn Duyệt đem đôi môi đỏ mọng khêu gợi tiến tới gần tai Long Vũ ôn nhu hỏi:
- Tiểu Vũ, cậu thật hư. Ta biết cậu đang suy nghĩ gì.
Mùi thơm cơ thể nữ nhân, hơn nữa là nàng cố ý dụ dỗ, kích thích mãnh liệt làm Long Vũ xém nữa thì sụp đổ. Là nam nhân trong thiên hạ gặp được diễm phúc như vậy cũng không cách nào chống lại được.(DG: Ngu gì mà chống? Biên: Tôi ta cam chịu)
Nếu không phải Long Vũ có phổ thiện thanh tâm chú áp chế sợ là giờ phút này đã không nhịn được.
Đương nhiên tại hình thức mê hoặc, tác dụng phổ thiện thanh tâm cũng sẽ không được lâu.
Nói cách khác, Hàn Duyệt đang đùa với lửa.
Cho tới lúc này, nàng vẫn không nhận ra nguy cơ bên cạnh mình.
Long Vũ tư tưởng không ngừng đấu tranh. Lý trí nói cho hắn biết phải kiềm chế dục vọng, ngàn vạn lần không thể để cho bi kịch như Đường Hương Hương tái diễn. Nhưng dục vọng đã dần dần lấn át lí trí.
Thời gian không dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757369/quyen-4-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.