<!---->
Long Vũ vội vàng nói:
- Hay là đối phương đêm nay động thủ?
- Trước mắt còn chưa có kiểm tra được khí tức kẻ đó.
La Lâm lại nhắc nhở:
- Chủ nhân, cậu nhất định phải đề cao cảnh giác, cẩn thận một chút.
- Ừ, tôi biết rồi, có chuyện gì thì cho tôi biết kịp thời.
Long Vũ dụng tâm đáp lại một tiếng, lập tức liền tĩnh tâm lại, chuẩn bị ăn nhiều thật nhiều. Cho dù nguy hiểm sắp tới, cũng muốn no cái bụng trước.
Trong bữa tiệc, Long Vũ không có bất kì cái gì băn khoăn, ngay cả mỹ nữ Hàn Duyệt ngồi bên cạnh, chỉ cắm đầu cắm cổ ăn thật nhiều.
Thế nhưng cách ăn hổ báo ấy, trong mắt Hàn Hùng lại thành không câu nệ tiểu tiết, không ngớt lời khen ngợi. Hàn Duyệt thầm cười khổ, cha thật sự đem Long Vũ trở thành phao cứu sinh rồi(DG: Nguyên văn cỏ cứu mạng, nhảm)
Kỳ thật, chính cô ta chẳng phải cũng như vậy sao?
Cơm nước no nê xong, Long Vũ nói:
- Hàn tổng, cháu muốn đêm nay ngủ tại biệt thự của ngài, có được hay không?
Nhận ủy thác của người ta, phải việc cho người. Nếu cầm tiền của người ta, ăn cơm của người ta, ngươi phải làm việc cho người ta. Long Vũ quyết định ở lại xem thử, đối phương rốt cục là ai? Bọn hắn rốt cuộc muốn cái gì?
- Tốt.
Hàn Hùng cười nói:
- Tiểu thiên sư muốn ở lại, tôi cầu còn không được nữa là. Vậy đi, tôi bây giờ sẽ đi giúp cậu bố trí phòng.
Hàn Hùng tính nóng vội, hơn nữa hắn rất coi trọng Long Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757368/quyen-4-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.