Chương trước
Chương sau
<!---->
Dù sao cũng có chỗ tốt, hắn có thể nhân cơ hội trước mắt để chiểm ngưỡng thân ảnh mỹ lệ kia. Không thể không nói, Hồ Hồng kia quả thật có chút hình bóng của hồ ly. Nhất là chỗ ngực kia, vểnh lên cao ngất, không ngừng phập phồng theo nhịp thở, làm người ta cảm thấy thèm muốn.
Xoay chuyển ánh mắt, Long Vũ nhìn kỹ Hoàng Đạt Phát một chút. Dựa theo phong thuỷ tướng thuật bách khoa toàn thư mà Tuyết Cơ dạy cho, giữa trán hắn tựa hồ có một mảng xám xịt, điều đó thể biểu hiện việc hắn sắp gặp đại hung. Lại cẩn thận nhìn vào hai mắt của hắn, mặc dù có thần, nhưng lại lẫn trong đó một tia huyết sắc, đây chính là đại hung trong đại hung.
Đúng lúc này, điện thoại Hoàng Đạt Phát vang lên. Bắt máy điện thoại nói vài câu, hắn cùng Hàn Hùng cáo biệt:
- Hàn tổng, thật thất lễ, tôi hẹn với bằng hữu đánh bài, đã đến giờ tôi phải qua đó.
- Được rồi, ông cứ đi trước đi.
Hàn hùng cũng đang mong Hoàng Đạt Phát rời đi, như vậy hắn có thể an tâm chiếu cố Long Vũ tiểu thiên sư. Mục đích hôm nay của hắn chính là bồi Long Vũ tiểu thiên sư vui chơi thật tốt.
- Long Vũ thiên sư, hẹn ngày tái ngộ.
Trước lúc rời khỏi, Hồ Hồng đột nhiên quay đầu nháy mắt mang theo ý tứ sâu sắc nói một câu.
Hàn Duyệt đợi cho Hồ Hồng đi rồi, khẽ gắt một tiếng:
- Đồ không biết xấu hổ.
- Ha ha.
Hàn Hùng khẽ cười một tiếng, nói:
- Tiểu Duyệt, đừng chấp nhặt với hạng người đó. Đi, chúng ta tiếp tục chơi nào.
Rất nhanh, Hàn Hùng mang theo con gái cùng Long Vũ đi tới phòng khiêu vũ. Lúc này, sân nhảy vang lên những giai điệu nhịp nhàng, Hàn Hùng cười nói:
- Tiểu Duyệt, con cùng với tiểu thiên sư nhảy một điệu đi.
- Dạ.
Mặc dù có chút không thích, nhưng đối với việc mà cha mình an bài, Hàn Duyệt không có cự tuyệt. Trước mặt người ngoài, Hàn Duyệt luôn xử sự đúng mực, nhất là sẽ không làm mất mặt cha của nàng.
Long Vũ cũng có học khiêu vũ cách đây không lâu. Vì lúc tốt nghiệp cấp ba hắn bị bọn Trương Đại Ngưu ép buộc hắn phải học, nói là khi vào đại học, sẽ có rất nhiều tiệc tùng. Khi đó khiêu vũ sẽ là một kỹ năng để tán gái.
Thấy Hàn Duyệt không cự tuyệt, Long Vũ là nam nhân tự nhiên không chịu mất mặt mũi. Hắn rất có phong độ đi đến trước mặt Hàn Duyệt đường hoàng mời nàng cùng nhảy.
Hàn Duyệt cũng giả bộ tươi cười, đưa tay đáp ứng lời mời của Long Vũ. Sau khi đi vào sàn nhảy, Long Vũ nhẹ nhàng ôm Hàn Duyệt. Hai người tiếp xúc trong cự ly ngắn. Hắn có thể ngằm nhìn rõ ràng cặp nhũ phong đầy đặn được che bởi cái áo cổ rộng thật sự làm cho hắn bủn rủn chân tay. Còn có hai hạt đậu mê người kia nữa. Hai hạt đậu đó lắc lư nhịp nhàng theo từng chuyển động nhảy của cô nàng.
Trong phút chốc, Long Vũ cảm giác nhiệt huyết trong người dâng trào. Còn ở dưới cũng bắt đầu căng lều dựng trại. Cũng may sàn nhảy chỉ có ánh đèn mờ ảo nên cũng không dễ gì bị phát hiện.
Hàn Duyệt khóe mắt u buồn liếc mắt nhìn Long Vũ một cái. Tiếp theo nhe răng cười. Nói:
- Tiểu Vũ...chúng ta có thể thương lượng một chút được không? Từ hôm nay trở đi tôi ở trường học sẽ đôi xử tốt với cậu. Tôi cho cậu biết toàn bộ chương trình cũng như lịch dạy. Cậu có thể đi học muộn hay trốn học, thậm chí là có thể ngủ trong giờ học. Chỉ cần cậu tiết lộ cho tôi một chút sự tình huyền bí lúc trước. Như vậy có được không?
- Hàn đại đội trưởng à, tôi có chút khó hiểu. Chuyện tại âm sơn có quan hệ với cô sao?
Long Vũ vừa nhảy vừa nói:
- Cô là đội trưởng đội trọng án của cục công an thành phố, cô chỉ phải chịu trách nhiệm những vụ trọng án đó. Về phần về phần những chuyện kỳ án huyền bí thì đã có Huyền Môn chúng tôi lo liệu. Hơn nữa chính phủ cũng có tổ chức đặc biệt lo chuyện này rồi... Như vậy là không có bất kỳ quan hệ nào đối với cô. Có khi tính tò mò có thể giết chết con voi đấy.
- Nhưng là tôi muốn biết mà.
Khóe miệng Hàn Duyệt nổi lên một tia dễ thương kèm theo cảm giác đang làm nũng:
- Cậu đừng quên rằng chính cậu để cho tôi biết trên đời này có quỷ, có tà linh. Ta cũng đã tự mình từng gặp quỷ. Nói cách khác là chính cậu đã làm lòng hiếu kỳ của tôi trỗi dậy. Nên bây giờ chính cậu phải có trách nhiệm giải quyết nó.
Đèn trên sàn nhảy mờ dần, âm nhạc cũng đang đến khúc du dương làm cho cả khu vực đều tràn ngập sự lãng mạn. Tay trái Long Vũ to gan di chuyển đến vùng lưng do bộ quần áo làm lộ ra của nàng.
Một khắc này, thân mình Hàn Duyệt không khỏi khẽ run lên.
Nhìn vào đôi mắt đầy vẻ mị hoặc, lại từ trên người nàng ngửi thấy mùi thơm của cơ thể tản mát ra, tâm thần Long Vũ cảm thấy nhộn nhạo, bàn tay của hắn đã mấy lần định to gán lướt xuống, muốn khẽ vuốt một lần cái kiều đồn đang vểnh cao kia. Cũng may mà lý trí nói cho hắn biết như vậy không đúng, nên cuối cùng hắn cũng không có làm chuyện càn rỡ như vậy.
- Hàn đại đội trưởng, kỳ thật chuyện này cô có thể đi hỏi bằng hữu tốt của cô là Phó Binh. Theo tôi được biết, trung đội hắn đã gia nhập siêu năng Đặc Cần tổ của chính phủ.
Long Vũ nói.
- Không được.
Hàn Duyệt giải thích nói:
- Phó Binh không có khả năng nói cho tôi biết cái gì. Người phụ trách Siêu năng Đặc Cần tổ - Lâm Phong quản lý thuộc hạ rất nghiêm, trung đội Phó Binh đã ký tên vào điều lệnh nghiêm mật cao nhất về giữ bí mật tại chỗ. Nếu hắn dám tiết lộ bất luận một chút tin tức gì, lập tức sẽ bị gán tội phản quốc rồi chờ xét xử là vừa.
Nói tới đây, Hàn Duyệt nhẹ nhàng nói:
- Tiểu Vũ này..... hiện tại trong trường đang đồn đại giữa chúng ta có quan hệ mờ ám. Cậu nếu chịu đáp ứng tôi, tôi liền đáp ứng làm bạn gái của cậu. Dù sao thanh danh cũng chỉ là bề ngoài. ( Biên: Điều kiện này được đấy)
- Stop.
Long Vũ vội vàng nói:
- Bạn gái thì miễn, nhà của tôi đã có một vị bà cô, tôi cũng không muốn tự nhiên rước thêm một pho tượng nữ Bồ Tát về thờ đâu.
- Tiểu Vũ... cậu dùng cái gì chọc vào tôi vậy???(Biên: Cái này được đấy)
Bởi vì trong lúc khiêu vũ, thân thể hai người phải ép sát vào nhau, còn cái của Long Vũ nhất thời bị khí huyết làm cứng lên đồng thời nó ép sát vào vụng bụng dưới của Hàn Duyệt. Hàn Duyệt mặc dù là hoàng hoa khuê nữ, nhưng dù sao cũng là người trưởng thành rồi, sau khi kinh ngạc nhất thời, nàng cũng đã biết kia là vật gì.
- Lưu manh.
Hàn Duyệt dùng ánh mắt rất quái dị nhìn Long Vũ, khẽ cáu một tiếng.
- Cái này cũng không thể không trách cô, ai kêu cô lại phong tình vạn chủng như thế.
Long Vũ cũng cười dâm một tiếng:
- Nói thật, tôi hiện tại rất muốn lên giường cùng cô.
Lời này vừa nói ra, Hàn Duyệt nhất thời hai má đỏ ửng, nộ khí không ngừng bốc lên.
Đúng lúc này, Long Vũ đột nhiên lại to gan ưỡn thân mình hướng về bụng Hàn Duyệt mà tới, cái vật vừa cứng vừa nóng lại đụng chạm trên người Hàn Duyệt.
Hơi thở Hàn Duyệt trở nên dồn dập. Nàng lần đầu tiên trong đời cảm nhận được hùng tráng cùng nhiệt huyết của nam nhân.
- Chủ nhân, phổ thiện thanh tâm chú.
La Lâm liền phát ra lời cảnh tỉnh, nhất thời làm cho Long Vũ đôi mắt khôi phục lại sự trong sáng, dừng lại mọi động tác điên cuồng.
Hiển nhiên, tình huống vừa rồi là do ý thức tà ác của La Hậu lại bị kích phát ra. Long Vũ suýt nữa đã làm ra cái chuyện dọa người.
Ổn định lại tâm tình, hắn bắt đầu âm thầm tụng niệm phổ thiện thanh tâm chú, hóa giải tà niệm vừa mới bắt đầu sinh trong lòng.
Hoàn hảo đúng lúc này, âm nhạc trên sàn nhảy kết thúc, Hàn Duyệt liền vội vàng thoát khỏi vòng tay ma quái của Long Vũ trở về khu vực nghỉ ngơi.
- Tiểu Thiên sư, cậu nhảy cũng khá phết nhỉ.
Hàn Hùng tựa hồ cũng không có chú ý tới sự sàm sỡ của Long Vũ đối con gái mình, trái lại khen hắn nhảy giỏi.
- Ha ha, cũng bình thường thôi ạ.
Long Vũ nhìn Hàn Duyệt, cười nói:
- Chủ yếu là khiến Hàn cảnh quan được vui vẻ.
- Nếu đã như vậy thì sau này hai đứa nên đi chơi với nhau nhiều hơn.
Hàn Hùng đột nhiên nói:
- Tiểu Vũ thiên sư, không nói gạt cậu, đây là lần đầu tiên trong đời tiểu Duyệt nhà ta cùng khiêu vũ với người khác giới đấy. Xem ra mị lực của tiểu thiên sư cũng khá đó chứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.