<!----> 
Mã Chính Phong cười hắc hắc, nói một câu nước đôi: 
-Hai vị, nói thật là vị huynh đệ của ta thực không phải người thường... 
- Ý là sao? 
Thiết Lang gãi gãi đầu, tựa như không hiểu ý tứ của Mã Chính Phong. 
Nhưng thật ra Văn Nguyệt Thiên thì ngược lại lại nghĩ: 
- Thánh điện? 
Mã Chính Phong sứng sờ một chút lập tức cười nói: 
- Thiên cơ bất khả lộ. 
Văn Nguyệt Thiên ném cho Mã Chính Phong một cái nhìn ý tứ. 
- Hai người các ngươi rốt cuộc có ý gì? 
Thiết Lang dường như còn chưa rõ ánh mắt của hai người, vội vàng hỏi. 
- Quay về ta cho người biết.. 
Văn Nguyệt Thiên ra hiệu, thấp giọng nói: 
- Hiện tại đừng hỏi gì cả, tóm lại, những điều chúng ta nhìn thấy, nghe thấy, không nên nói cho người khác... Nếu không, ta và ngươi gặp vận hạn lớn... 
Thánh điện ở Huyền Cảnh là một truyền thuyết. Nghe nói, địa vị của điện chủ thánh điện thậm chí còn cao hơn cả Ngũ phương thiên địa lệnh chủ. Thậm chí có người nói, Ngũ phương thiên địa lệnh chỉ cũng chịu quản thúc của Thánh điện. 
Còn có một truyền thuyết lớn hơn nói Thánh điện nắm bí mật của cử định, nắm trong tay hàng tỷ sinh mạng của Huyền Cảnh. 
Nếu người tu đạo đến từ thánh điện, chỉ tùy tiện phất tay một cái, có thế làm cho Huyền Cảnh long trời lở đất. 
Đương nhiên đó chỉ là truyền thuyết, không ai có thể chứng minh được. cũng không ai gặp của người tu đạo của thánh điện. nhưng từ khi truyền thuyết này bắt đầu đến giờ, không có người tu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757360/quyen-4-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.