<!----> Thiên Thần Tử bị kìm hãm, lập tức cười khan, đáp lại một tiếng lấy lệ: - Không tồi. - Không có khả năng... Không có khả năng, ta làm sao có thể bại trong tay tên phế vật này. Ngã trên mặt đất, Tư Mã Phong lộ ra sự điên cuồng, vẻ mặt khó có thể quên. Hắn chẳng thể nghĩ tới, chính mình lại thất bại như vậy. Nếu như lúc đầu hắn thậm chí nghĩ rằng mình nắm chắc phần thắng, nhưng giờ đây hắn lại thất bại. Hơn nữa là thua ở trong tay một tên phế vật của Huyền Môn. Trong nháy mắt, tâm trạng hắn đang ở trên thiên đường rơi tọt xuống địa ngục. - Ngươi... Ngươi nhất định là giở trò gian trá. Tư Mã Phong tựa hồ nhớ ra cái gì đó, từ trên mặt đất đứng dậy, ngón tay chỉ vào Long Vũ, điên cuồng kêu gào: - Ngươi thật đê tiện, vô sỉ, ngươi nhất định là gian lận. Ta không phục, không phục. - Đủ rồi, ngươi có thể đi rồi. Thân là chấp sự của cuộc thi, một người ăn mặc loè loẹt cùng với 2 đệ tử Huyền Môn đi lên, đem Tư Mã Phong rời đi để tránh ảnh hưởng đến trật tự thi đấu. Hiện trường nhiều Huyền Môn cao nhân, gia tộc tộc trưởng như vậy, bất kỳ ai đều có thể nhìn ra được, một kích kia của Long Vũ hoàn toàn là bản lãnh thật sự. - Sư huynh, không sao chứ? Đường Hương Hương kiễng chân ở trong đám người, quơ tay nhỏ bé, lớn tiếng ủng hộ Long Vũ. Hoàn toàn không để ý mọi người chung quanh đang ghen tị với Long Vũ. - Hiểu Mai tỷ tỷ..... cùng hét to với muội đi. Đường Hương Hương khóe miệng nổi lên một tia tươi cười đáng yêu hỏi: - Hiểu Mai tỷ, sư huynh là bạn trai của chị, chị là đạo lữ của hắn, anh ấy thắng lợi mà sao chị chẳng có chút kích động nào. Chẳng lẽ quan hệ giữa mấy người không tốt à? - Xì. Một tiếng cười, Mã Hiểu Mai nhịn không được khẽ cười một tiếng, túc giận nói: - Đồ tiểu quỷ nhà ngươi, cái gì gọi là quan hệ không tốt. Chị không lên tiếng đó là hy vọng anh ấy có thể lấy được thành tích tốt. Hiện trường vẫn đang tiếp tục náo động, có kinh ngạc, có ghen tị, thậm chí có hoài nghi. Chỉ thiếu một cái chính là ủng hộ. Trong quá khứ thì đại đa số đệ tử Huyền Môn đều lấy Long Vũ ra làm trò cười để làm tâm tình mình vui vẻ. Nhưng hôm nay, chính tại chỗ này, một kẻ phế vật như hắn lại có thể bộc phát ra cảnh giới tu vi màu lục. Vẻn vẹn thời gian một năm, tu vi của hắn từ màu cam đến màu lục, ước chừng thăng chức ba cảnh giới. Một năm thời gian, tăng liền ba cảnh giới, tốc độ tu luyện như thế... quả thực nghe rợn cả người. Tốc độ như vậy, cho dù người được tôn là Huyền Môn thiên tài Hương Hương công chúa cũng không thể sánh bằng. Nhưng mà sự thật lại là như thế. Ánh mắt mang theo cảm xúc phức tạp, trong lòng Thiên Cơ Tử bỗng nhiên toát ra một cái ý niệm trong đầu: hài tử này sợ là đang gặp vận may... Nhưng mà nghĩ tới Thủy Tiên phản bội mình, còn có cả Long Thiên Diệu kia nữa, nỗi giận trong lòng hắn nhất thời không thể nguôi ngoai. Huyền Môn đệ tử tại đương trường vốn đang chuẩn bị nhìn chuyện cười của Long Vũ, thì bây giờ mỗi người đều cúi đầu, trong lòng đang rất khó tiếp nhận sự thật này. Sau một thời gian, mọi người bắt đầu sinh ra nhưng cảm xúc quái dị. Những ánh mắt ghen tị, nghi ngờ, hâm mộ từ bốn phương tám hướng hội tụ tại trên người Long Vũ. - Hình như mọi người lại bắt đầu săm soi. Long Vũ trong lòng có chút buồn cười: - Lúc trước bị coi là phế vật, là quả thị mềm... cũng bị mọi người soi mói. Hôm nay, quật khởi, cũng bị mọi người soi mói tiếp. - Sư huynh thực sự quá lãnh khốc. Đường Hương Hương nhẹ giọng cười nói: - Hiểu Mai tỷ tỷ, chúng ta không ủng hộ sư huynh sao? - Chờ anh ấy lấy được thắng lợi cuối cùng rồi nói sau. Mã Hiểu Mai âm thầm suy nghĩ, Long Vũ hình như chưa xuất ra toàn bộ thực lực. Xem ra, lúc này hắn quả thật chỉ muốn lộ ra một phần thực lực. …………………………………………� �……………………………….. …………………………………………� �……………………………….. Trong nháy mắt, cuộc tuyển chọn đã đến ngày thứ sáu, hôm nay là cuộc chiến cuối cùng, cũng chính là tứ cường chi tranh. Mã Hiểu Mai tâm tình có chút uể oải, bởi vì nàng bị loại ngay ở vòng 16 cường, không đạt được mục đích lọt vào vòng 8 cường của nàng. Vì thế, trong lòng nàng có chút khó chịu. Đương nhiên, trên lý thuyết thì đệ tử của gia tộc tu đạo mà tiến vào vòng 32 đã là một thành tích tốt rồi. Ít nhất, nàng cũng thuộc loại cực mạnh trong hàng ngũ các đệ tử gia tộc tu đạo. Cái này cũng chứng minh trong các gia tộc tu đạo thì Mã gia thật là cực mạnh. Trên thực tế những thiên tài của các gia tộc tu đạo như Mã Hiểu Mai so với đệ tử Huyền Môn thì có sự chênh lệch rất lớn. Chỉ tiếc Mã Hiểu Mai cũng không phải là dạng người dễ thoả mãn. Cùng tiến vào tứ cường thì so với những người khác, Đường Hương Hương lại vẻ vui vẻ hơn. Đương nhiên, của nàng vui vẻ không chỉ là vì mình. Cái làm cho nàng vui vẻ như vậy là vì trình độ của Long Vũ. Bởi vì ngay tại ngày hôm qua trong một trận chiến cuối cùng, Long Vũ đã đánh bại một trong những ứng cử viên đoạt giải quán quân lần này, thành công tiến vào tứ cường. Mặc dù có thêm một đối thủ cạnh tranh, nhưng Đường Hương Hương tựa hồ không để ý. Có lẽ là do nghe nhiều chuyện từ sư tôn mà Đường Hương Hương đối với Long Vũ có một phân hảo cảm. Nhưng mà phần này hảo cảm chủ yếu là đồng tình cùng tò mò đối với Long Vũ. - Tiểu Vũ, chúc mừng anh. Mã Hiểu Mai lắc đầu, cố gắng bình tâm, đem phiền não trong lòng vứt đi hết, duỗi tay chúc mừngLong Vũ: - Hy vọng anh có thể đoạt giải quán quân. Em chờ tin vui của anh. - Cám ơn. Long Vũ thản nhiên đáp lại một câu. Trong sáu ngày vừa qua, Long Vũ đã trải qua hơn mười tràng thi đấu, mỗi một lần hắn đều nghĩ đây là lần cuối của mình, toàn tâm toàn ý đi ứng phó. Trả giá rốt cục cũng có được hồi báo, Long Vũ thắng lợi. Dựa theo lệ thường, phàm là đệ tử tiến vào tứ cường, đều sẽ nhận được ngợi khen cùng vinh hạnh đặc biệt. Còn mục tiêu của Long Vũ không phải chỉ là tứ cường mà là quán quân. Hắn muốn làm cho sỉ nhục từng ấy năm tới nay trả lại cho từng người đã cười nhạo, châm chọc hắn. Đem cái danh “Phế vật” trên đầu vứt đi. - Tiểu Vũ, em ngồi xuống đây. Tuyết Cơ tranh thủ lúc rảnh rỗi tìm được Long Vũ, dẫn hắn đến chỗ không người, dặn dò: - Em phải cẩn thận Lữ Minh cùng Uông Kiếm, bọn hắn đều là những đệ tử ưu tú thuộc hạng nhất nhì của Huyền Môn. Theo chị được biết, bọn hắn đều đạt đến cảnh giới màu tím, đấu pháp kinh nghiệm cũng phong phú, vạn nhất không được em nên bỏ qua... Trên thực tế, thành tích mà em hiện tại lấy được đã vượt ra khỏi dự liệu của mọi người... Ngay cả chị cũng vậy, em làm cho chị có cảm giác kiêu ngạo. Long Vũ tự tin cười cười: - Chị Tuyết Cơ, chị yên tâm. Em làm việc biết chừng mực, em sẽ cố gắng cướp lấy quán quân. Đúng rồi, nếu em đánh bại tiểu sư muội, chị sẽ không tức giận chứ. - Đương nhiên sẽ không. Tuyết Cơ cười nói: - Dù sao hai đứa đều là đệ tử của chị, ai thắng ai thua cũng như nhau cả... Nhưng mà Tiểu Vũ, chị phải nhắc nhở em, Hương Hương cũng có cảnh giới tu vi màu tím, muốn đả bại nàng, rất khó. - Chị Tuyết Cơ, cám ơn chị. Long Vũ nghiêm túc nói. - Ha ha. Tuyết Cơ khẽ cười một tiếng, nói: - Sao lại đột nhiên khách khí với chị như thế. Chả lẽ em không biết chuyện tình của Hương Hương hay sao?... Kỳ thật chị cũng như em, không biết rõ ràng làm. Hương Hương mấy năm nay một mực tu luyện, vì nếu nàng không đạt được mục tiêu phía trước thì sẽ không xuất hiện trước mọi người. Bởi vì người của Thục Trung Đường gia một mực tìm nàng. Hiện tại, Hương Hương chính thức mang Huyền Môn ấn ký, đã trở thành một thành viên của Huyền Môn như ta, Thục Trung Đường gia dĩ nhiên là đã buông tha cho nàng... Được rồi, việc này không nói trước trước được, em đi chuẩn bị một lần đi... Nhớ kỹ, không quản kết quả rút thăm vào ai, em đều phải cố gắng... Vạn nhất, chị là nói vạn nhất thất bại, em cũng không nên nản lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]