<!----> 
Hội trường đều là người tu đạo, cho dù còn cách khoảng cách thật xa, bọn hắn vẫn nghe được Đường Hương Hương nói. Một số người thậm chí hâm mộ nước miếng đều chảy ra. 
Đương nhiên, trong bọn họ cũng không thiếu kẻ ghen tị. 
Long Vũ tựa hồ cảm giác được ánh mắt giết người từ bốn phương tám hướng hướng về phía mình, hắn một trận nhức đầu. Cũng không biết Tuyết Cơ rốt cuộc là có ý gì? 
- Cự tuyệt lời mời của nữ nhân, là không lễ phép? 
Trong con mắt Đường Hương Hương hiện lên một tia giảo hoạt, thấp giọng hỏi: 
- Anh là lo lắng Hiểu Mai tỷ tỷ tức giận sao? 
Xa xa, nhìn Đường Hương Hương đối với Long Vũ có hành động thân mật, Tư Mã Phong da mặt dãn ra, trong lòng không khỏi cảm thấy ghen tị, làm cho hắn hận không thể ngay lập tức hướng mặt đối phương mà đập cho một phát. 
Lời nói của Đường Hương Hương cũng nhắc nhở Long Vũ, quay đầu nhìn Mã Hiểu Mai liếc mắt một cái, lập tức nói: 
- Thực xin lỗi, tôi đã có bạn gái. 
Lời này vừa nói ra, hội trường mọi người nhất thời hít một hơi, Tư Mã Phong nhất thời nở nụ cười, thầm nghĩ, tiểu tử này thật đúng là cực phẩm ngu dốt, lại có thể lập tức cự tuyệt lời mời của Hương Hương công chúa. Hơn nữa dùng cách này rất dễ tổn thương người. 
- Xem ra có trò hay để xem. 
Khóe miệng Tư Mã Phong nổi lên một tia âm hiểm, cười cười chờ xem kịch vui. 
Đường Hương Hương tựa hồ cũng không dự đoán được Long Vũ sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757341/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.