<!----> Một lát sau, cửa phòng mở ra, Mã Hiểu Mai đã thay một bộ trang phục bình thường, gạt bỏ đi những trang sức gợi cảm, nàng vẫn xinh đẹp, thuần khiết như trước. 
- Phòng bếp ở đâu? 
Mã Hiểu Mai cũng không để ý tới ánh mắt của Long Vũ, thấp giọng hỏi. 
- Tự mình đi tìm đi! 
Long Vũ vô cùng buồn bực, hết sức buồn bực, hắn rất hoài nghi, một người phụ nữ chưa vào bếp bao giờ đến tột cùng có thể làm ra đồ ăn như thế nào. 
Mã Hiểu Mai nghe vậy không nói gì nữa, đôi mắt nhìn quanh bốn phía, rất nhanh liền đi tới phòng bếp. 
Chỉ lát sau, trong phòng bếp truyền ra tiếng loảng xoảng, Long Vũ chẳng muốn đi xem, hắn phỏng chừng đồ ăn tổn thất không ít. Chút nữa nhất định phải bắt Mã Hiểu Mai chiếu theo giá cả bồi thường. Không, phải là bồi thường một khoản lớn, nghe nói Mã giã thích khoe khoang, không làm thịt nàng thì thịt ai chứ… 
Một giờ sau, Mã Hiểu Mai trên mặt nhem nhuốc, đi ra phòng khác hướng tới Long Vũ nói: 
- Đồ ăn đã làm xong rồi, anh đi rửa tay, chúng ta ăn cơm… 
Long Vũ có chút kinh ngạc, không phải cô ta không biết làm cơm sao? Như thế nào mới chỉ một lúc đã chuẩn bị xong. 
Mang theo nghi vấn, Long Vũ rửa tay xong đi vào nhà ăn, trên bàn ăn là bảy tám món ăn và một nồi cơm. Một mùi hương vị khét cháy nhất thời bốc lên nhẹ nhàng tiến hơi thở Long Vũ. 
- Lại đây ăn a, đây là lần đầu tiên em nấu cơm, tay nghề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757334/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.