<!----> 
‘Hạnh phúc’ tới quá nhanh, làm cho Long Vũ không kịp thích ứng. 
Lúc vừa nãy, hắn còn ước ước ao ao. Nhưng bây giờ, đột nhiên hắn cũng có một người bạn gái. 
Nhưng mà trong lòng Long Vũ không có một chút khoái cảm. 
Tuy rằng lúc trước hắn thấy Tư Mã Phong cùng Mã Hiểu Mai đi chung với nhau, trong lòng có chút không vui. Nhưng mà sau khi nàng tuyên bố làm bạn gái của hắn, trong lòng hắn không có một chút vui mừng nào. 
- Đi theo tôi. 
Trong lúc Long Vũ đang ngây người, Mã Hiểu Mai đã dắt tay hắn nói: 
- Giúp tôi thu dọn hành lý… 
- Chờ một chút. 
Long Vũ cảm thấy sự việc có vấn đề. Hắn dừng bước, nghiêm túc nhìn Mã Hiểu Mai nói: 
- Bạn học Mã, cô làm như thế là đủ rồi… Tôi không có tâm tư vui đùa cùng với cô. Thực xin lỗi. Tôi có việc. Tôi đi trước. 
Nói xong, Long Vũ thoát khỏi bàn tay Mã Hiểu Mai, lập tức chuồn lẹ. 
- Hừ. 
Mã Hiểu Mai hừ nhẹ một tiếng, nhưng mà cũng không có đuổi theo. 
- Đầu gỗ, đúng là đại đầu gỗ. Không có chút tình cảm gì… Nếu không phải vì… 
Mã Hiểu Mai oán hận dậm chân, thấp giọng nói thầm: 
- Anh không giúp tôi, tôi tự mình đi làm vậy… 
…………………………………………� �………………………………….. 
…………………………………………� �…………………………………… 
Buổi chiều, một chiếc xe con dừng ở khu trọ của Long Vũ. Từ trên xe xuống là một người đẹp mang theo một chiếc rương lớn đựng hành lý. Người này rõ ràng chính là Mã Hiểu Mai. 
- Cộc cộc… 
Mấy phút sau, Mã Hiểu Mai gõ cửa phòng của Long Vũ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757333/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.