<!----> 
- Ông nội, ông sẽ về với cháu chứ? Trong nhà ai cũng nhớ ông cả. 
- Ông không thể quay về. 
Đôi mắt Mã Chính Phong hiện lên vẻ đau đớn: 
- Cháu không biết tình huống trong này, người tu đạo một khi đã vào đây thì rất khó đi ra ngoài. Trừ khi là ngũ phương lệnh chủ công bố ngũ phương thiên lệnh, nếu không chúng ta không thể tự do qua lại giữa Huyền cảnh và bên ngoài được. 
Mã Hiểu Mai nghe vậy thì vội vàng hỏi: 
- Không phải là chỉ có hắc ám tu chân mới có thể… 
Mã Chính Phong cười khổ: 
- Ám hắc tu chân cón thể lợi dụng huyết tế tà ác để làm thông đạo, nhưng bọn chúng cũng chỉ có thể nô dịch quỷ vật làm việc cho chúng, chính bọn chúng cũng không thể quay về. 
- Vì sao? 
- Nguyên nhân cụ thể ông cũng không biết, chỉ biết ngàn năm trước, ngũ phương lệnh chủ dùng vô thượng thần thông chế dịnh ra một nguyên tắc, nếu không giữ ngũ phương lệnh thì khi rời khỏi Huyền cảnh sẽ bị hồn phi phách tán, không thể siêu sinh. 
- Ngũ phương lệnh chủ là ai? 
Long Vũ đột nhiên hỏi. 
- Anh tỉnh rồi? tỉnh khi nào thế… 
Mã Hiểu Mai liền đầy Long Vũ ra, đôi mặt trừng lên, khuôn mặt có chút đỏ. 
Long Vũ cười khan, nhớ lại khi đầu mình dựa vào bộ ngực ấm áp, co dãn, hơn nữa lại có mùi thơm xông vào mũi liền nói: 
- Mùi hương trên người cô thật thơm…( ta mà như hắn thì giả ngất thêm lát nữa) 
- Phi, miệng chó không mọc được ngà voi. 
Mã Hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757273/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.