Bác sĩ Dương tiến đến kiểm tra vết thương cho Thẩm An Nhiên.
Thấy cô không có gì đáng lo ngại về sức khoẻ nên ông ta chỉ sát trùng vết thương ở tay cho cô, ân cần băng bó lại. Mọi động tác chuyên nghiệp đến vô cùng, từng miếng băng quấn quanh ngón tay nhỏ nhắn của cô.
Xong việc, bác sĩ Dương đứng dậy đối diện với hắn, cúi người cung kính báo cáo tình hình của cô.
_" Thiếu gia, cô gái này chỉ là bị thương ngoài da, nhưng theo như tôi kiểm tra sơ qua thì trên người cô gái này có rất nhiều vết bầm tím, hình như là bị khá lâu rồi."
_" Vết bầm tím".
_" Vâng!"
Sở Dực chau mày nhìn bác sĩ Dương.Tại sao trên người cô lại có vết bầm tím chứ. Nghe tới đó, hắn kích động đi đến chỗ cô, hắn nhẹ nhàng vén tay áo cô lên.
Quả nhiên, trên cánh tay của cô có vết bầm tím, hắn nhìn thấy cô bé nhỏ nhắn của hắn phải bị như vậy khiến hắn bất giác đau lòng.
Từ khi nào hắn lại có cảm giác lo lắng cho một người như vậy. Bản thân hắn cũng không hề biết cảm giác này đối với cô là gì.
_" Tất cả ra ngoài đi".
Nghe hắn nói vậy, bác sĩ Dương cũng không dám ở lâu. Cúi đầu cung kính chào hắn rồi rời đi.
Sở Trang Vương chợt nhìn thấy cô gái nằm trên giường kia rất quen, hình như là gặp ở đâu rồi thì phải.
_" Cậu chủ Vương, chúng ta đi thôi".
Quản gia Ân nhắc nhẹ Sở Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cung-sung/2652305/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.