Thời gian buổi trưa trôi qua trong chuyện trò, lên mạng, trò chơi.Đối với tên Bạo long kia, Diệp Phong càng hiểu sâu hơn, có vẻ thằng cha đó không biết liêm sỉ, lai còn trơ tráo nói khoác thân thể của chính mình cường tráng đẹp đẽ, da dẻ trơn truột mà nhẵn nhụi, khiến Diệp Phong buồn nôn, chỉ muốn xuyên qua máy vi tính đâm cho thằng cha ghê tởm đó một cái, chỉ tiếc mình chỉ là một đặc công, không như nhân vật nam trong tiểu thuyết, tha hồ dạo chơi xuyên thời gian, không gian.
Đây chính là số phận cuả gay, vì những nhân vật hư cấu kia, mà im lặng chịu đựng những lời lẽ bẩn thỉu, Diệp Phong cười bất đắc dĩ, từ khi nào mình cũng trở thành loại người vì chút ơn huệ mà mặc kệ danh dự này, song có điều nghĩ ra đây mới là người bình thường, người thực sự coi khinh lợi ích có vẻ như còn chưa ra đời, con người vốn là sống vì danh lợi . Cho dù trước đây mình giết người không vì lợi thì cũng không thoát khỏi sự ràng buộc của chữ "danh".
Từ từ khởi động xe máy , Diệp Phong lái xe với tốc độ như rùa. Theo hắn, để hai cái cực đoan ở với nhau chỉ có kết quả không tưởng được, ví dụ như uống rượu với uống trà, hay lái xe phân khối lớn ngang với với xe lăn.
Khi người đời không dèm pha này nọ, Diệp Phong càng thích lái xe ngắm cảnh phồn hoa của thành phố, thỉnh thoảng dừng xe lại suy nghĩ sự đời. Sự thanh thản dễ chịu như vậy không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3140646/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.