Hà Tích Phượng bỏ điện thoại xuống, trên mặt hơi xấu hổ, chị hai này lại muốn mình mua nội y cho, mà lại phải là loại sặc sỡ, đáng yêu nhất, lại còn bắt đem đến ngay, ăn, uống, ở không tính làm gì, lại còn biến mình thành người hầu, nghĩ một giám đốc như mình từ trước giờ còn chưa hầu hạ ai bao giờ.
Chỉ là cô rất hiểu sức mạnh của người đó, một khi từ chối thì hậu quả nhất định không lường được, vừa nghĩ đến đôi tay nhìn thì mềm mại nhưng lại mạnh mẽ ấy, bỗng run cả người, tim đập nhanh, tay xoa xoa chỗ bị băng bó, đến giờ vẫn còn hơi đau, có lẽ cũng vừa mới hết sưng.
"Chị Phượng, làm sao vậy?". Diệp Phong nhìn sắc mặt người phụ nữ trước mặt lúc ửng đỏ lúc tái nhợt, tò mò hỏi..
"À, không có gì, không có gì". Hà Tích Phượng cười ngượng ngùng, người phụ nữ trong nhà kia còn đang sốt ruột cần mấy thứ đồ đó, nếu không đi ngay có khi tối lại phải chịu tội, "Cái đó…, Diệp Phong, vừa rồi bạn gọi cho bảo có việc gấp, tôi phải đi ngay, không ăn cơm cùng cậu được rồi".
"…", Diệp Phong gật đầu, trong lòng lại hơi thất vọng, cũng hơi buồn cười, quan hệ giữa mình với người con gái này vốn là cấp trên cấp dưới, sao lại có cảm giác khó hiểu như vậy, không lẽ đã phải lòng vị giám đốc xinh đẹp này rồi? Nhưng ý niệm này vừa xuất hiện đã bị gạt đi không thương tiếc.
Bỗng nhớ ra Hà Tích Phượng là ngồi xe của mình tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3140645/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.