“Ai u! Tiểu Hàm, có bị phỏng không?” Vương Phượng Anh hoảng sợ, tiến lên giật lấy cốc nước trong tay Mạc Tử Hàm. Cô nhẹ nhàng tránh ra, sau đó động tác thong dong đem cốc nước đặt vững vàng trên mặt bàn.
Mở ra lòng bàn tay, bên trong đã đỏ bừng lên, nhưng trên mặt Mạc Tử Hàm không có gì khác thường, tựa hồ những tổn thương như thế này nằm trong phạm vi chịu đựng của cô.
Vương Phượng Anh cũng cả kinh, tiến lên xem xét bàn tay cô, Mạc Tử Hàm nhẹ nhàng thu hồi lòng bàn tay, mỉm cười nói, “Tôi không sao.”
Bên kia, Mạc Quân Cường cũng vừa tỉnh táo lại, nhe răng xoa nắn lòng bàn tay bị phỏng, bởi vì nước nóng bắn tung tóe lên trên tay hắn, làm mấy chỗ nổi đỏ lên.
“Tôi đi tìm bác sĩ bôi ít thuốc, Tiểu Hàm không sao chứ?”
“Không có việc gì.” Mạc Tử Hàm nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó dựa vào đầu giường, cầm bát cháo mẹ đưa lên uống. Tuy là một bát cháo loãng bình thường, nhưng đặt trong tay cô, tư thái tao nhã thong dong kia, giống như là đang uống một bát canh cực kì sang quý vậy.
Vừa ăn cháo Mạc Tử Hàm cũng nổi lên nghi hoặc trong lòng. Cô cố bắt giữ lấy một tia cảm giác quen thuộc, nhưng tia cảm giác lại càng bay càng xa.
Thời gian dần trôi, Mạc Tử Hàm nhắm mắt lại, nhẹ nhàng xoa xoa cái trán đau đớn.
Vương Phượng Anh đứng ở một bên, lăng lăng nhìn con gái ăn cháo, lúc này trên người cô gái nhỏ gầy tựa hồ thoát ra hơi thở không thể thân cận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-trong-sinh-o-truong-hoc/43152/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.