Giữa làn gió sớm phe phẩy --
Thiên Cơ lão nhân, Nam Cung Ngạo Nhật và Nam Cung Tuyết Y, nghiêng đầu, cẩn thận đánh giá bốn bảo bảo cao như nhau, tính tình lại khác xa nhau.
Nhìn đại bảo bảo và nhị bảo bảo, ngũ quan xinh đẹp rung động phàm trần khó bút thần nào có thể vẽ ra, Die nd da nl e q uu ydo n quả thật giống phụ thân bọn nó như từ khuôn đúc ra.
Lại nhìn tam bảo bảo và tiểu bảo bảo, ngũ quan đủ để hoa nhường nguyệt thẹn, mê hoặc vạn vật, mực tiên khó có thể họa, lại càng giống mẫu thân bọn nó y như đúc.
Chỉ là......
Ánh mắt ngậm cười, theo thứ tự lướt qua từ trên mặt đại bảo bảo, nhị bảo bảo cùng với tam bảo bảo.
Đợi đến khi dừng lại ở trên mặt tiểu bảo bảo thì khóe miệng ba người Nam Cung Tuyết Y giật giật, cảm giác lòng bàn chân lành lạnh, da đầu tê dại.
Giờ phút này, tiểu bảo bảo đứng ở ngoài cùng bên phải, cùng với ba bảo bảo khác đang ngẩng đầu đang nhìn phụ thân và nương.
Nhưng --
Ánh mắt lạnh lùng này, khí chất lạnh lẽo, rơi vào trong tầm mắt ba người Nam Cung Tuyết Y, dien dan dường như không phải tiểu bảo bảo đang nhìn phụ mẫu, mà là đang nhìn kẻ thù diệt nhà mình!
Hiên Viên Diễm thân là phụ thân, vẻ mặt ngơ ngác sững sờ, sau khi nhìn tiểu bảo bảo, cảm giác cũng giống y như ba người Nam Cung Tuyết Y.
"Khụ......"
Không được tự nhiên vội ho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940537/chuong-329-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.