Tiếp, lại sử dụng thất thải linh lực trong cơ thể, sinh bốn bảo bảo ra, sau đó, đi theo phu quân Hiên Viên Diễm.
Kết quả, không những phu quân thân yêu, sẽ không mất mạng dưới hoàng tuyền, bốn bảo bảo thân ái của nàng, lại càng chủ động chạy ra ngoài!
Phu quân Diễm có thể sống sót, các bảo bảo chủ động ra đời, đây đối với Thượng Quan Ngưng Nguyệt mà nói, Die nd da nl e q uu ydo n tuyệt đối là mừng vui gấp bội, chỉ là......
Lời các bảo bảo nói, thật khiến nàng "bực tức" mà!
Vì vậy, im lặng không nói gì nhìn bốn luồng ánh sáng, Thượng Quan Ngưng Nguyệt quay đầu, vẻ mặt vô tội, nhìn phu quân Hiên Viên Diễm.
-- Diễm, chàng có nghe thấy không? Người ta sinh bảo bảo gì thế này?
Bản thân vội vã chạy đến, sau khi chạy đến, đáp lại lại ngươi một câu ta một lời, oán giận người ta không chuẩn bị xiêm áo cho bọn nó?
Đối với vẻ mặt vô tội của ái thê, cùng với ánh mắt oan uổng không tiếng động tố cáo, Hiên Viên Diễm không đáp lại.
Liếc mắt nhìn Thiên Cơ lão nhân, lại liếc mắt nhìn Thánh đế, Nam Cung Tuyết Y, dieendaanleequuydonn ngay sau đó, bốn người đưa tay ôm bụng cười, ngẩng đầu bật cười “ha ha” thật lớn.
Trừng mắt liếc bốn người ôm bụng cười lớn, Thượng Quan Ngưng Nguyệt hỏi: "Ngoại công, chỗ nào có vải vóc, tránh khỏi các bảo bảo ngươi một câu ta một lời oán mẫu thân chúng nó, con phải nhanh chóng may bốn bộ y phục cho hài nhi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2940534/chuong-329-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.