"Ngươi. . ." Lăng Tiêm Tiêm bị tú hoa châm xuyên thấu lòng bàn tay, sắc mặt trong nháy mắt vặn vẹo đến cực điểm, hai tròng mắt đau đớn cùng lãnh lệ nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
"Ta cái gì?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt híp mắt hỏi, trên mặt ẩn ẩn ý cười, tản ra hơi thở lạnh lùng tàn nhẫn.
"Hôm nay ngươi làm đau ta, ngày sau, ta nhất định trả lại cho ngươi." Lăng Tiêm Tiêm cắn răng, gằn từng chữ một.
"Được, ta chờ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt khinh thường liếc mắt nhìn Lăng Tiêm Tiêm, giọng điệu đạm mạc nói.
Đầu ngón tay nâng lên, rút tờ giấy trong tay Lăng Tiêm Tiêm ra, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa lật cổ tay, tú hoa châm thoát khỏi lòng bàn tay Lăng Tiêm Tiêm, lại an tĩnh trở về trong tay áo của nàng.
"Hí. . ." Tú hoa châm vừa rút ra, làm cho Lăng Tiêm Tiêm phát tiếng hít khí đau đớn thê thảm. Bàn tay nắm chặt thành quyền bị chảy máu, Lăng Tiêm Tiêm cũng không mở ra, mà dõi hai tròng mắt khó hiểu nhìn về phía Dạ Dật Phong cách đó không xa.
Nàng nghĩ vận nội lực làm nát tờ giấy, lại bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt hiểu ra lập tức. Võ công của nàng căn bản không địch lại Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cho nên cho dù muốn bảo vệ tờ giấy, cũng là lực bất tòng tâm.
Nhưng là. . . Hắn thì sao? Lấy võ công của hắn, muốn từ trong tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt đoạt lại tờ giấy cũng không phải là việc khó a, hắn vì sao thờ ơ nhìn tờ giấy lọt vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-ta-phi/2939939/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.