Không biết có phải phụ nhân hôm qua đã truyền tin tốt ra ngoài hay không mà hôm nay mới sáng sớm Tống Tương đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Vị khách đầu tiên xuất hiện, nàng dừng công việc dang dở tay lại, bước tới mở cửa vị khách đầu tiên là là một nam tử khoảng hai mươi tuổi, dáng người cao nhìn không giống người bị bệnh. Nam tử nhìn thấy nàng đến thì kinh ngạc không nói lên lời.
"Vị tiểu ca này có chuyện gì vậy?"
Thấy nam tử lạ mặt nhìn Tống Tương không chớp mắt, Chu Tiêu liền sải bước đến trước mặt Tống Tương che kín nàng lại. Tống Tương cũng không thích bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, nàng rất hài lòng với biểu hiện của Chu Tiêu lúc này. Nam tử nhìn thấy Chu Tiêu thì như bị tạt một gáo nước lạnh, lúc này mới nhớ ra mục đích đến đây, hắn ta trấn tĩnh lại rồi trả lời:
"Ta tới là để gặp Tống Tương cô nương, muốn mời Tống Tương cô lương đến khám bệnh cho mẹ của ta."
Biết là khách nhân đến cửa, Tống Tương không chậm trễ:
"Ta đi lấy hôm thuốc, rồi đi luôn."
Nói xong liền mang theo hòm thuốc cùng nam tử đi nhanh về phía nhà hắn. Chu Tiêu cũng đi theo. Ba người đi hết con đường đến cuối làng thì bước vào một khoảng sân rộng trông rất đẹp. Nam tử dẫn hai người bước vào trong phòng. Ở giữa phần, có một phụ nhân trung niên rất xinh đẹp đang ngồi, có lẽ bà ấy là mẹ của nam tử này. Phụ nhân thấy bọn họ bước vào cũng không có phản ứng gì. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/232003/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.