Tên mặt sẹo rỗ hét lên thì bốn tên tuỳ tùng đi cùng chạy lại đỡ hắn, một tên lên tiếng hỏi:
“Đại ca, nữ nhân kia thì sao?”
Một tên tuỳ tùng khác đến bó lại cái tay bị gãy cho tên mặt sẹo rỗ, tên mặt sẹo rỗ hít một hơi dài nén đau đớn. Khi cổ tay được bó lại hắn tiếp tục ra tay, nhìn Tống Tương hắn bừng bừng phẫn nộ hét lớn:
“Trói hai chân, hai tay ả lại cho ta.”
Hắn vừa lệnh xuống thì bốn tên tuỳ tùng ngay lập tức xông lên nhào đến chỗ Tống Tương. Tên cầm gậy xông lên trước, hắn vung gậy đánh vào người Tống Tương, bị Tống Tương bắt được, nàng dùng sức đẩy mạnh hắn ngã xõng xoài ra đất. Không biết sợ, ba tên còn tại vẫn tiếp tục tiến đến, Tống Tương tay một đấm, chân một đá đánh bọn chúng bò ra đất. Nàng nhăn mặt nhìn tên mặt sẹ rỗ đang run rẩy sợ hãi mà thách thức:
“Ngươi không lên sao?”
Tên mặt sẹo rỗ thấy đám tuỳ tùng bị đánh cho không dậy nổi, bản thân hắn còn đang bị tiểu cô nương kia thách thức. Lửa giận càng bốc lên hắn rút thanh đao ở phía sau lưng ra, thân đao sáng loáng dường như lần này hắn kiên quyết không tha cho Tống Tương. Gã mặt sẹo rỗ tay nắm chắc đao, vung lên lao về phía Tống Tương chém xuống.
Chu Tiêu dùng chân khẽ đá viên sỏi nhỏ trong sân, viên sỏi đập trúng đầu gối tên mặt sẹo rỗ khiến hắn giữ nguyên tư thế vung đao lao đến trước mặt Tống Tương thì một tiếng “bịch” vang lên hắn nam nhân bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/231984/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.