Bởi vì nguyên liệu thêm vào cùng một vài nguyên liệu khác nên nước canh chỉ có một màu trắng, còn được điểm thêm màu đỏ của quả sơn tra. Tống Tương lấy quả trứng đập vào thân cây thả vào nồi canh sau đó vỏ thì ném xuống bếp lửa, lửa cháy vỏ trứng phát ra tiếng kêu lách cách.
Thêm cả mùi của trứng nữa khiến cho ai nấy đều tăng thêm cảm giác thèm ăn, không phải đoàn người này chưa từng được ăn ngon bao giờ mà có lẽ là do đi đường quán lâu vừa đói vừa mệt nên sau khi ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức nên bọn họ mới có phản ứng lớn như vậy.
"Tống đại phu, ta thu hồi lại những lời vừa rồi đã nói! Ngài thật sự nấu ăn rất ngon, chúng ta còn chưa có ăn mà đã chảy nước miếng rồi!"
Sư gia hào hứng nói.
"Vậy, Tống đại phu lát nữa có thể cho ta uống thêm một chén được không?"
Sư gia rất không có tiền đồ nói khiến cho sắc mặt của huyện thái gia đen thui.
"Muốn uống thêm một chén nữa phải không? Ông đợi đến khi mọi người ăn xong còn thừa lại là ông có thể ăn được rồi!"
Ngay cả khẩu vị của huyện thái gia cũng bị dụ dỗ mà lên tiếng hỏi:
"Tống đại phu nấu như thế nào mà lại thơm vậy?"
Tống Tương đang định nói gì đó nhưng mím môi lại lắc đầu trả lời:
"Xin đại nhân thứ lỗi vì chuyện này tiểu nữ không thể tiết lộ được, đây là một công thức bí mật nếu như nói ra ngoài tiểu nữ e rằng sẽ không phù hợp. Mọi người mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016206/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.