"Nghe nói là đệ đệ của tiểu nhị ở đó bị sát hại, người chết quả là mệnh khổ, hơn nữa còn bị vặn cổ mà chết, hai mắt trợn ngược lên chỉ cần nhìn vào đó thôi cũng thấy khiếp sợ rồi."
Những người đang ngồi đây khi tham gia áp tiêu cảnh nào mà họ chưa từng gặp. Bọn họ thường xuyên gặp cướp đương nhiên mấy chuyện chết chóc thì thấy rất bình thường. Khi nói về chuyện này bọn họ cũng không có ý định nói giảm nói tránh. Thậm chí khi nói về cái chết của tiểu nhị khách điếm Phúc Hỷ giống như việc thêm gia vị cho món rau nhạt nhẽo.
Chu Tiêu vẫn im lặng không nói một lời nào cả, hắn thấy dù sao chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn. Khi bọn họ nhắc đến cái tên khách điếm Phúc Hỷ lúc này hắn mới thoáng chau mày. Khách điếm Phúc Hỷ dường như ở con phố kế bên, từ khách điếm này có thể nhìn sang cửa hàng điểm tâm mà Tống Tương mới mở.
Nghĩ đến đây, hắn bắt đầu lo lắng, không biết hung thủ là ai, là vô tình phạm tội hay đã có âm mưu từ trước. Và động cơ của hung thủ là gì. Nếu là có âm mưu từ trước như vậy thì người gặp nguy hiểm tiếp theo sẽ là ai.
"Huyện nha hôm nay loạn thành một đoàn, thật đáng tiếc hôm nay chúng ta có quá nhiều việc nên không ai có thời gian đi xem. Huyện thái gia có lẽ cũng phải đau đầu về chuyện này, cũng phải thôi nha môn đã nhàn rỗi quá lâu rồi."
"Thôi đừng nói đến chuyện này nữa, Lý huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016165/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.