Nhận thấy Tống Tương mất hứng Chu Tiêu vội vàng lấy thêm hai chiếc mặt nạ nữa ra:
"Hai người cũng có, dù sao thì lần này đi đến sòng bạc tất cả chúng ta đều phải thận trọng."
Nói xong, Tống Tương nhìn Chu Tiêu khẽ cười:
"Ngươi cho rằng ta còn cần phải dùng đến thứ này sao?"
Miệng thì nói như vậy nhưng tay nàng cũng nhanh đưa sang tiếp nhận mặt nạ:
"Nhưng nhìn mặt nạ này khá tốt, bổn cô nương đây miễn cưỡng tiếp nhận."
Tiểu Cầm cũng tiến đến nhận lấy mặt nạ:
"Đa tạ công tử."
Sau khi đã sắp xếp ổn thỏa, Cận Tư Viễn cũng đi gọi tiểu nhị đến. Ai biết rằng tiểu nhị còn hóa trang khủng khiếp hơn, nếu hắn ta không lên tiếng thì có lẽ mấy người Tống Tương cũng không nhận ra hắn ta. Cận Tư Viễn ngay lập tức đề phòng hỏi:
"Chỉ dẫn đường thôi sao ngươi lại phải cải trang thành người không ra người ma không ra ma thế này."
"Suỵt"
Khi nghe những lời hoài nghi của Cận Tư Viễn thì tinh thần tiểu nhị cũng căng thẳng hẳn lên, ngay lập tức ngắt lời Cận Tư Viễn:
"Khách quan, trưởng quầy của chúng ta không cho phép chúng ta dẫn đường, ta cũng chỉ là lén giúp đỡ các vị, các vị nói khẽ thôi."
"Tại sao lại như vậy?"
Tống Tương nghĩ rằng việc chỉ đường dẫn lối cho khách không làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh của khách điếm thậm chí còn kiếm thêm thu nhập tại sao lại cấm đoán. Tiểu nhị khẽ thở dài:
"Có khách nhân được chúng ta dẫn đến đó bị thua hết sạch ngân lượng rồi quay lại gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016147/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.