Đường phố vào buổi tối đông đúc náo nhiệt hơn ban ngày, đi dọc đường là tiếng phụ nhân mua đồ mặc cả, tiếng người bán hàng hò hét sôi nổi và cả những người hối hả đi bộ trên đường. Tống Tương và mọi người thong dong bước trên đường một cách bình tĩnh, nhìn họ đối lập hoàn toàn với khung cảnh phố phường lúc này. Khi sắp đến cửa tiệm nữ trang của Triệu Nghi Thanh thì Tống Tương quay đầu lại liếc nhìn Cận Tư Viễn căn dặn:
"Ngươi phải biết kiềm chế cảm xúc của mình lại đừng khiến cho mọi chuyện càng thêm tồi tệ hơn."
Cận Tư Viễn khẽ hừ một tiếng:
"Hiểu rồi, bổn thiếu gia ta biết nặng nhẹ."
Vừa nói Cận Tư Viễn vừa tự tin vỗ ngực. Lúc này cửa tiệm không tấp nập khách như ban ngày nhưng vẫn có vài tiểu cô nương đang ra giá với tiểu nhị những món đồ mà họ yêu thích. Tống Tương liếc nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Triệu Nghi Thanh trong lòng không khỏi nghi ngờ. Mặc dù Triệu Nghi Thanh có rất nhiều tài sản, nhưng thông thường hắn chỉ ở phía hậu viện này bây trời đã tối, hắn không có ở đây vậy hắn đi đâu?
"Tiểu ca, ông chủ của các ngươi đâu?"
Tống Tương không còn sự lựa chọn nào khác chỉ có thể hỏi thăm qua tiểu nhị. Nàng nhìn quanh thấy người này không bận rộn như những người khác nên nàng đã chủ động lên tiếng hỏi. Tiểu Nhị đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn Tống Tương cười gượng, sau đó lắc đầu chậm rãi nói:
"Ta không để ý, vừa rồi ông chủ vẫn còn ở đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016141/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.