Ba người bọn họ nói chuyện phiếm thêm vài câu, Triệu Nghi Thanh liền tìm cớ rời đi. Tuy Triệu Nghi Thanh và Tống Hoa chỉ gặp nhau có mấy lần thôi nhưng hắn ta biết Tống Hoa tuyệt đối không phải là đứa trẻ không hiểu chuyện như vậy. Lúc này cả Chu Tiêu và Tống Tương đều nói như vậy xem ra là có chuyện gì đó không tiện nói ra.
Có lẽ đây là cách Tống Hoa và Lý Thị tạo cơ hội cho hai người bọn họ ở cùng nhau bồi dưỡng tình cảm. Hoặc cũng có thể là có chuyện mà Tống Tương không muốn cho hắn ta biết, dù là chuyện gì thì hắn cũng nên rời đi không nên tiếp tục ở lại làm kỳ đà nữa.
Khi Triệu Nghi Thanh rời đi, Tống Tương và những người ở đây đều nhanh chóng mua được bánh. Tống Tương lấy một miếng bánh đưa đến trước mặt Chu Tiêu:
"Vừa rồi là ta không tốt, cái này cho ngươi, mau ăn đi."
Nói xong, Tống Tương thấy tai nóng ran lên, không dám nhìn thẳng vào mắt Chu Tiêu mà quay người lại cúi thấp đầu nhìn xuống đường rồi bước chân đi về phía trước. Chu Tiêu nhìn miếng bánh trong tay rồi nhìn dáng vẻ thẹn thùng của nàng thì khoé hiện lên một đường cong. Hắn vội vàng đuổi theo nàng nói:
"Vừa rồi ta cũng nói những lời không hay, mong nàng đừng để bụng."
Tống Tương thản nhiên xua tay nói:
"Được rồi, không cần phải nói nhiều nữa, mau ăn đi, chúng ta sắp tới nơi rồi."
Ở sảnh của Đức Nhân đường, tên tiểu tử kia nghe nói Tống Tương đến ghé thăm thì tinh thần ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016113/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.