Nhìn một thiếu niên dẫn một đám người rời khỏi y quán, Chu Tiêu lên tiếng hỏi:
"Tại sao không nhắc đến hắc y nhân?"
Tống Tương bất lực thở dài:
"Ngươi xem hắn tức giận như vậy lúc này chúng ta có nói gì với hắn thì hắn cũng không tin, nếu còn nhắc đến hắc y nhân khác nào lậy ông tôi ở bụi này, là ngươi đang gián tiếp thừa nhận tối qua ngươi có đến Đức Nhân đường."
Chu Tiêu nghe Tống Tương nói xong thì cũng gật đầu mỉm cười hỏi:
"Suy cho cùng hắn cũng chỉ là một đứa bé."
"Cái gì mà đứa bé?"
Vừa hay Triệu Nghi Thanh nghe thấy, hắn bước qua cửa liền lên tiếng hỏi. Tống Tương cùng Chu Tiêu đồng thời nhìn về phía cửa đồng thanh hỏi:
"Ngươi đến đây làm gì?"
"Không hoan nghênh sao?"
Triệu Nghi Thanh nâng hộp bánh trên tay lên nói:
"Xem ra bánh bông lan trứng muối ta vừa làm này chỉ có thể để một mình ta thưởng thức thôi."
Vừa nói Triệu Nghi Thanh vừa giả vờ quay người rời đi. Chu Tiêu vọt đến cửa tóm Triệu Nghi Thanh lại cười cười nói:
"Triệu huynh đừng lo lắng, chúng ta không có nói không cho ngươi vào."
Loading...
Ba người cùng ngồi xuống, Triệu Nghi Thanh hỏi lại:
"Các ngươi vừa nói đến đứa trẻ nào vậy?"
Vừa nói Triệu Nghi Thanh vừa rời tầm mắt lên bụng Tống Tương. Tống Tương nhìn thấy ánh mắt Triệu Nghi Thanh chuyển hướng lên bụng mình thì khuôn mặt đỏ ửng lên:
"Ngươi nghĩ đi đâu vậy? Chúng ta đang nói đến đường chủ Đức Nhân đường."
Nói xong Tống Tương chợt khựng lại, hình ảnh cô nương vận y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-sung-phi-thon-nu-khong-de-choc/1016111/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.