Mây trắng bay vô hình vô dạng. 
Bầu trời xanh thăm thẳm có những áng mây nhẹ bay tạo nên một bầu không khí dễ chịu. 
Sáng sớm ngày thứ hai, Lạc Vũ cùng Vân Thí Thiên hướng tới Hải Mặc Phong cáo biệt. 
Hải Mặc Phong là một người hiểu chuyện, thấy vậy cũng không níu kéo, chỉ nói, nếu có phiền toái thì có thể tới tìm hắn. 
Khi Hải Mặc Phong nói câu đó Lạc Vũ quyết định sau này có chuyện cũng sẽ không khiến Hải Thần Tông quá khó xử. 
Cùng nhau trở lại, Lạc Vũ và Vân Thí đối với bên ngoài không câu chấp. 
Mà đối với gia tộc Lâu Tinh, gia tộc Lăng Nam, Hải Thần Tông việc Lạc Vũ vàVân Thí Thiên rời đi họ cũng không để vào trong mắt, vì vậy cho dù hai người ra đi cũng không có bao nhiêu người chú ý. 
Nếu là bọn họ biết rằng hôm nay bọn họ khinh thường việc hai người cứ như thế rời đi để rồi sau đó chẳng bao lâu thượng tam tông sẽ phải gặpphiền toái lớn thì chắc chắn họ cũng sẽ không bao giờ khinh thị Lạc Vũvà Vân Thí Thiên như thế. 
Chỉ tiếc lúc này họ quá mức ngạo mạn, kết quả sẽ chẳng có ai mà ngồi làm ngư ông đắc lợi cả. 
Gió cuốn mây bay, mây trắng đủ dạng bồng bềng xinh đẹp. 
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, cuộc đời như phù du. 
Lạc Vũ, Vân Thí thiên, Tiểu Ngân Tiểu Hồng đi lần này, giống như hạt cát rơi vào biển, không có bất kỳ tin tức nào. 
Vốn là hai người ở bên ngoài được coi như là đã chết. 
Lúc này, không có bất cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608901/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.