Gió thổi qua bầu trời, bầu trời sáng bóng giống như vừa được tắm rửa.
Wow. Trong rung động, Tiểu Ngân phản ứng đầu tiên, giương nanh múavuốt vọt tới đám ma thú nội đan được xếp thành tòa núi giả kia.
Ta thích, ta thích, ha ha.
Mãnh liệt vồ tới, chỉ thấy tia sáng ngân bạch chợt lóe lên, Tiểu Ngân đã lập tức lao đầu vào tòa núi giả ma thú nội đan.
Tòa nội đan núi giả lập tức “rầm” một tiếng, sập xuống.
Tiểu Ngân bị chôn trong vô số ma thú nội đan, chỉ thấy lộ ra cặp mông trắng, đang ôm mười lăm cấp ma thú nội đan mà cười, nước miếng chảyròng ròng, vừa ‘dát băng, dát băng’ ăn, hết sức khoái hoạt.
Rất nhiều ma thú nội đan, nó thích muốn chết, ăn ngon.
Nhất thời chỉ còn kém ôm đám ma thú nội đan mà lăn lộn, khóc lóc om sòm.
Mà Tiểu Hồng cũng đã kịp phản ứng, ngân hồng tia sáng chợt lóe, trực tiếp xông về chỗ tập trung vô số kì hoa dị thảo.
Cắn cái này một ngụm, gặm cái kia một cái.
Vuốt trái nắm Kỳ lân quả gặm, vuốt phải ôm Vân gian hoa cắn.
Hai chi sai còn bào mấy cây Phỉ thúy diệp chuẩn bị nhai.
So sánh với nơi ở của nó, nơi đây cũng không tính là gì.
Những đồ này mùi vị thật thơm, thật lâu không có được ăn sảng khoái như vậy, ha ha, thích, thích.
Nhìn Tiểu Ngân cùng Tiểu Hồng đang ở trong đám kì trân dị bảo mà lăn lộn, Hải Mặc Phong cùng Vân Thí Thiên chậm rãi kinh ngạc.
“Trời a, đây quả thực là quá đả kích người.”
Hải Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608896/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.