Vương cung hoàng kim, xa xỉ nhưng lại nát vụn.
Lúc này, dưới ánh mặt trời chói sáng, cũng không làm nổi bật nét kim bích huy hoàng như ngày xưa, đã trởthành một mảnh lờ mờ không ánh sáng.
Lạc Vũ nâng bước tiến về phía trước,nhạ nhàng đẩy ra tấm màn che đậy cửa điện, tiến vào tẩm cung của thànhchủ, nơi mà tứ Thiên Vương nhìn trộm, thèm muốn đã lâu.
“Nhìn kỹ hãy đi.”
Vừa tiến vào tẩm cung âm trầm, mộtthanh âm già nua truyền đến, ngay sau đó một vật rơi xuống trước chânLạc Vũ, bắt đầu chỉ đường đi cho nàng.
Lạc Vũ thấy vậy nhất thời hiểu rõ,nguyên lai trong tẩm cung Phạm Đế thành chủ bố trí đầy rẫy cơ quan, bẫyrập, khó trách thất Vương làm phản bên ngoài loạn như vậy, cũng khôngdám tiến đến chỗ này.
Phạm Đế thành chủ này đúng là tuy già mà không hồ đồ a.
Tâm tư trầm tĩnh, Lạc Vũ bước theo viên trân châu chỉ đường phía trước vạt áo, đi trong tẩm cung âm trầm như đi dạo.
Cuối cùng đi đến giường đá hắc ngọc tĩnh mịch.
Hắc ngọc thạch tinh xảo được khảmxung quanh bằng vàng, nhìn khắp tẩm cung càng lộ vẻ tục tằn, nhưng mặtkhác cũng thể hiện tuyệt đối xa xỉ cùng điên cuồng.
Lúc này, phía trước chiếc giường tinh xảo, một lão nhân nhìn Lạc Vũ với cặp mắt lóe sáng, người đã lão, tócđã hoa râm, ánh mắt cũng rất sắc bén, giống như cặp mắt của chim ưng.
Làm cho người đối diện không rét mà run.
Lạc Vũ ngẩng đầu không nói gì, cũng lão nhân mắt đối mắt.
Lão bộc nhìn hai mắt Lạc Vũ, không nói một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608863/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.