“Đánh nhỏ xong, lại đến lớn.” Đông ThiênVương đứng phía sau Lạc Vũ, hai tay ôm ngực vừa thấy, trên mặt tràn ravẻ tươi cười lãnh đạm như trước, không lạnh không nhạt nói.
Lạc Vũ nghe vậy, mi sắc bất động, có chút nghiêng mặt nhìn lại.
Cát vàng bay lên, một mảnh sát khí cuồn cuộn.
Mà ngay sau khi Xích Luyện Cưu Hồng con chết hết, con lớn phẫn nộ hiện thân.
Xa xa cuối chân trời, một cỗ khói đặc màu đen bốc lên trên khoảng không sa mạc.
Cuồn cuộn mà lên, mau lẹ bay lên như điện, mà không phải một loại lượn lờ bay lên như khói xanh rồi biến mất.
Khóe mắt Đông Thiên Vương liếc thấykhói đen dày đặc bốc lên, tâm tư vẫn luôn trầm tĩnh của hắn cũng bị phávỡ, sắc mặt đột nhiên khẽ biến, đôi mắt rất nhanh híp lại.
Trong đôi mắt yêu mị chợt lóe mà qua sắc bén cùng lạnh duệ.
Mà ngay lúc đôi mắt hắn híp lại trong nháy mắt.
Con rắn lớn Xích Luyện Cưu Hồng vẫn nằm ẩn bên dưới hạt cát, ầm một tiếng tới gần bọn họ.
Một phương sa mạc đột nhiên bắt đầu lún xuống, cát dưới chân bốn người cũng bắt đầu không ngừng sụp xuống.
Lạc Vũ thấy vậy, trong mắt chợt lóe lãnh quang, cổ tay vung lên.
Mà ngay lúc nàng khẽ vươn cổ tay, Đông Thiên Vương đột nhiên nhảy mạnh một cước xuống mặt đất, động tác quyết liệt.
Một đạo đấu khí màu tím trống rỗng xuất hiện.
“Ầm.” Lập tức, một tiếng va chạm nặng nề vang lên trên mặt đất.
Giống như có một vật nào đó nặng ngàn cân, hung hăng nện xuống cái lồng bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-hoang-phi/1608862/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.