Quả nhiên, đúng như Trương Húc Đông dự đoán, trong vòng mười giây, bụng dưới của anh đã bị chém phải, cảm giác nóng bỏng quen thuộc, cũng đúng lúc này, bóng người nhanh chóng lùi lại, dừng lại ở khoảng cách năm mét với Trương Húc Đông.
Như vậy lại làm cho Trương Húc Đông nhìn được chính diện của Thánh Mẫu Tôn Chủ, thực sự là phụ nữ, hơn nữ là một người phụ nữ xấu xí, Trương HÚc Đông gặp qua rất nhiều người đẹp, cũng gặp không ít kẻ xấu, nhưng mà xấu xí đến mức này thì lần đầu tiên anh gặp được, bởi vì anh cũng không biết nên hình dung người phụ nữ này xấu xí đến cỡ nào.
Cũng vì quá xấu xí cho nên không cách nào nhìn tuổi tác của Thánh Mẫu Tôn Chủ, có lẽ tầm từ ba mươi đến năm mươi, các đặc điểm trên khuôn mặt không hài hòa như mọi người, có cảm giác phối hợp rất vi diệu, cô ta và Cáo Vàng Đang Bay hoàn toàn không có điểm nào đánh đồng, nếu không phải là biết người phụ nữ này là chị của Cáo Vàng Đang Bay, có đánh chết Trương Húc Đông cũng không tin.
“Cậu cảm thấy tôi xấu lắm đúng không?” Giọng nói Thánh Mẫu Tôn Chủ khàn khàn vang lên.
Trương Húc Đông không thể phủ nhận gật gật đầu: “Cô tự biết mình ghê.”
“Vậy thì tôi để cậu nhìn tôi cho thật kỹ, bởi vì cậu cũng sắp toi đời rồi!”
Thánh Mẫu Tôn Chủ đi về phía trước, Trương Húc Đông cũng nhìn thấy cô ta mặc một chiếc áo choàng đen, hai thanh trường kiếm từ trong tay áo thò ra, đến tay cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652686/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.