Sau vài giây im lặng, không phải đám người Trương Húc Đông lấy lại tinh thần đầu tiên mà là một số bác sĩ và y tá, cho rằng có thiết bị nào đó trong phòng đã phát nổ, điều này đối với bệnh viện mà nói là một đòn chí mạng.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng vừa đi tới cửa, nhìn thấy mấy bác sĩ bị đánh văng ra ngoài, sau đó một y tá bị kéo vào.
“Bom?”
"Không giống, uy lực yếu hơn một chút!"
Thiên Sứ vừa đi ra ngoài, Trương Húc Đông và Bạo Lực suýt chút nữa rớt mắt ra ngoài, nhưng Trương Húc Đông cũng biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà uy lực này cũng quá lớn, anh chưa từng nghe nói sẽ nổ tung!
Thiên Sứ mặc đồng phục y tá, nhìn qua có một cảm giác tiêu sái, lão luyện, cô ấy lắc lắc mái tóc dài không thể tượng tượng nổi mà nhìn cả người mình, sau đó nhìn về phía đám người Trương Húc Đông: “Em, em, hình như hồi phục lại rồi. Đông, Đông, anh Đông, anh, anh, vừa rồi anh cho em uống cái gì vậy?”
Trương Húc Đông ôm trán lộ ra vẻ vui mừng: “Là Kthree, loại thuốc có thể kích thích tiềm năng con người. Không ngờ em trong cái rủi có cái may!”
Thiên Sứ gật đầu khẳng định: “Cả người em dường như tràn đầy sức mạnh. Em cảm thấy em có thể chiến thắng tất cả mọi người, có thể chiến thắng thế giới. Cảm giác này quá tuyệt vời!”
“Chuyện gì vậy?” Hỏa Trư buồn bực nhìn sự xuất hiện của Thiên Sứ.
Vương Đào lắc lắc cái ấm trong tay: “Em gái, còn chưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652661/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.