8 giờ sáng ngồi máy bay rời khỏi thành phố này, Trương Húc Đông trở lại thành phố Ngọc. Sau khi thu xếp ổn thỏa Tô Tiểu Ninh xong, anh để cho Đỗ Long cùng bốn đàn em mang theo 100 người đi tiêu diệt bang phái gọi là bang Hà ở thành phố Tương Dương đó.
Vào ngày thứ hai, cảnh sát Tương Dương đã đóng cửa nhiều quán cà phê Internet đen cho phép trẻ vị thành niên vào.
Vào ngày thứ ba, Điêu Bang không ngừng gây rối cho Bảo Long Môn kia, có một người bị mất tích. Đó là Chúc Long, cánh tay phải đắc lực của Điêu Bang.
Vào ngày thứ tư, tại khu Tây Giao không người ở thành phố Ngọc, có một người đàn ông nghèo khổ nhưng lại cực kỳ hung ác sống trong tầng hai của căn nhà thông tầng. Trương Húc Đông đang ngồi hút thuốc bên trong, trong tay anh cầm một thanh sắt đã được vót nhọn. Mà người đàn ông trên mặt đất đang bị trói chặt sau lưng, là một tên đầu trọc, hơn nữa thân hình còn vô cùng to lớn.
"Trương Húc Đông, mẹ kiếp, có bản lĩnh thì cùng ông đây đấu một chọi một. Đánh lén sau lưng thì có gì đáng tự hào chứ!" Chúc Long tức hộc máu gào thét lên.
Trương Húc Đông không nói lời nào, chỉ lặng lẽ hút xong điếu thuốc, lúc đứng dậy trên mặt mang theo nụ cười chán ghét, chọc mạng cây gậy sức kia đâm vào ngực Chúc Long, trong phòng nhất thời trở nên yên tĩnh.
Đến trước mộ Dũng Tử, Trương Húc Đông xách cái đầu đầy máu kia, cắm ba cây nhang, nói: "Người anh em, anh Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652646/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.