So với phương Bắc, thành phố Tương Dương có thể nói là mùa xuân. Vào thời điểm này, nhiệt độ ban đêm cũng không hề dưới 0 độ C. Bầu trời đêm ở Tương Dương cũng đẹp như thành phố Ngọc vậy, không một ngôi sao, vầng trăng khuất sau làn mây mù cùng những ngọn đèn đường chiếu sáng cả thành phố.
Sau chín giờ, trên đường phố người bắt đầu thưa dần, một dáng người to lớn chạy trên đường quốc lộ, chân tay rũ xuống trông như một con khỉ đầu chó vậy. Nhìn kỹ hơn thì đó là một người đàn ông trẻ tuổi mang quần áo hip-hop cõng một người ngoại cỡ đang tiến từng bước về phía trước. Sau khi rời khỏi nơi đó được một lúc, Tarzan đã gục ngã trên mặt đất.
Nam Cung Diệp biết anh chàng da đen to lớn này vẫn luôn cắn răng chống đỡ, giờ phút này đã không thể cầm cự được nữa rồi.
Anh ta vẫy tay muốn ngăn chiếc xe tiếp theo lại, nhưng người lái xe ô tô màu đen nhìn hai người bọn họ trong tình trạng như vậy, thật sự sợ sẽ chết trong xe của anh ta, liền tăng ga phóng đi.
"Lão Tarzan à, mới vừa đến Trung Quốc mà cậu đã bị thương nặng như vậy, thật là trớ trêu mà. Nhưng mà thân thể cậu nặng quá, chúng ta không thể đến bệnh viện được, sẽ bị cảnh sát Trung Quốc bắt mất. Tôi cũng không biết đưa cậu đi đâu đây!"
"Thiếu gia, em không sao, không sao......"
"A!"
Vết thương trên người Trương Húc Đông đã được bôi thuốc băng bó lại, lúc này anh đang ngồi ngoài cửa phòng phẫu thuật, sốt ruột nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652645/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.