Ở trong phòng làm việc của phó tổ trưởng Vương, giờ phút này cánh cửa gỗ đang được đóng kín, Hàn Tiểu Chiêu đang đứng trước mặt một người đàn ông trung niên hơi hói đầu. Ông ta có dáng vẻ mập mạp, sắc mặt âm trầm, hai chân bắt chéo, đang ngậm một điếu thuốc. Hàn Tiểu Chiêu vẫn đứng cách bàn làm việc của ông ta một đoạn, hơi khẩn trưởng hỏi: “Tổ trưởng Vương, ông tìm tôi có chuyện gì không?"
Vương Kim Sơn ngồi ở bàn làm việc, dùng đôi mắt nhỏ ti hí đánh giá Hàn Tiểu Chiêu, ông ta rất thích cô gái này. Bình thường ông ta hay tán tỉnh nhân viên nữ, ngay cả Triệu Nhã Chi đã sinh con cũng bị ông ta ăn đậu hũ mấy lần, mà Triệu Nhã Chi so với Hàn Tiểu Chiêu lại kém hơn không ít. Hàn Tiểu Chiêu trẻ tuổi xinh đẹp, cả người thơm ngát trong trắng, hơn nữa còn đặc biệt yếu ớt dịu dàng. Đối với Triệu Tiểu Chi, chỉ chiếm chút tiện nghi nhỏ thì được, chứ nếu hơi quá đáng lại lập tức la ầm lên. Vì vậy Vương Kim Sơn rất hiếm khi trêu chọc Triệu Nhã Chi, mục tiêu tự nhiên chuyển hướng sang Hàn Tiểu Chiêu.
Với cấp bậc Tổ trưởng, ông ta có một phòng làm việc riêng trong công ty, nhưng Hàn Tiểu Chiêu lại rất nhút nhát, cũng rất thận trọng, không bao giờ cho ông ta thừa cơ lợi dụng cả. Thật vất vả mới có thể gọi cô ấy đi vào đây, Vương Kim Sơn sao có thể buông tha cho cơ hội ngàn năm có một này được.
"Tiểu Hàn, tôi nghe nhân viên ở các phòng ban khác bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-chung-binh-do-thi-truyen-ky/652557/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.